Xin bạn nhớ điều này: dù người hàng xóm có hoàn toàn lầm lộn nữa thì người đó cũng không tin rằng họ lầm, vậy đừng buộc lỗi họ; kẻ điên nào làm như vậy cũng được. Thành thử có lần luôn 27 giờ đồng hồ, ông không có dịp thay quần áo. Tỏ ra tin cậy người đó đi, khen họ đi: Họ sẽ gắng sức phi thường để xứng đáng với lời khen của bạn.
Trong lịch sử giông tố của kỹ nghệ Mỹ, suốt mấy trăm năm chưa hề thấy lần nào như vậy. Không thể có lời nào nhân từ hơn để xét bà nữa. Họ hăng hái làm việc và hết ngày, họ để lại sau họ một con số "10" kếch xù và ngạo nghễ.
Tại nước nhuộm như vậy". Triết gia John Dewey nói: thị hiếu mạnh nhất của nhân loại là thị dục huyễn ngã. Những kẻ ưa thành công, đều ưa những cơ hội làm rỡ ràng giá trị của họ, những dịp để tiến tới và để thắng.
Cả hai đều trái ngược nhau về mọi phương diện, nhưng có chỗ này giống nhau: Hạnh phúc hoàn toàn trong gia đình. "Con muốn được người ta cư xử với con ra sao thì con cư xử với người ta như vậy". Vậy muốn được lòng họ, bạn chỉ nên thán thưởng mà nhắc tới nguyên do sau thôi!
Vậy ngày mai, nếu ta muốn cho ai làm một việc gì, ta hãy thong thả suy nghĩ và tự hỏi: Làm sao dẫn dụ cho ông ấy muốn làm việc mình cầu ông ấy được? Nếu những tín ngưỡng của bạn không cho bạn thờ con bò hay con rắn, chỉ do bạn không sanh trưởng trong một gia đình ấn Độ, trên bờ con sông Brahmapoutra. Đã có những người vì khát khao danh vọng mà hóa điên như vậy, thì sự biết khen tài năng của những người ở chung quanh ta tất phải là một phép mầu nhiệm vô cùng.
Vậy mà khi qua đời, ông là một nhà văn giàu nhất thế giới. Tại sao người phàm như chúng ta lại nghiêm khắc hơn Ngài?. Bạn tự thấy mình hơn người Nhật ư? Sự thật thì người Nhật tự cho họ hơn bạn vô cùng.
Để tôi mang về vẽ lại hết. Chỉ có mỗi một cách thắng trong một cuộc tranh biện, là tránh nó đi. Mình vẫn thích giúp kẻ khác.
Ai kia chứ đại tá House thì không khi nào ngu dại vậy. Những kẻ thù của ông kiếm chuyện rằng ông chỉ là một kẻ ngụ cư và như vậy không đủ điều kiện được bầu làm thống đốc. Ông không nói: "Tôi không muốn rằng hình của chúng nó được in trên báo".
Ông không cần ai khen ông hết; ông chỉ muốn sao có kết quả là được. , bán được máy cho một trong những nhà thương lớn nhất ở Brooklyn. Kết quả của sự nghiên cứu đó chép trong một cuốn nhan đề là "Nguyên do của bất hòa trong gia đình" do ông G.
Ông nói rằng không biết và khuyên tôi hỏi "Nghiệp đoàn kiến trúc sư". Nó tự đắc được cái danh là "kẻ thù" số một của quần chúng". Lần này tôi cũng mời, ông ta bất đắc dĩ nhận lời.