Lâu lâu vẫn biết bác mạnh và ngấm ngầm khâm phục điều ấy ở bác. Ở cùng lâu, không phải là bác không có chỗ nhiễm sự trẻ con và hay nói ngược của bạn. Từ tầng 4, tôi đi xuống ban công tầng 3, nhìn ra đồng lúa xanh và con đường cao tốc.
Cũng có cớ để thôi viết. Có một hôm, ông chú gọi bạn sang bảo: Mày vào đây chú cho ít mật gấu bóp chân. Dưới cái chân đế vuông đó lại là bốn cái chân nho nhỏ như cúc áo sơ mi, dày chừng gấp đôi.
Hắn không coi cái vẻ hư vô là thấu suốt. Lòng vòng quanh cái viện quân y xấu hoắc, bạn tìm một làn gạch rìa bồn cỏ để ngồi. Bạn tự hỏi bạn có phải là người cần nhiều lạc thú hơn mức bình thường.
Có lẽ bây giờ, gặp những trường hợp như vậy, tôi sẽ thể hiện uy lực bằng cách khác. Khi năng lượng luôn ở trạng thái báo động, cái mới còn tỏ ra trơn nhẫy, thật khó nắm bắt. Bạn thấy thế nào? Bạn có đang bị ám sát không? Hôm nay, tôi phá lệ một chút, bỏ học, nằm viết.
Tôi không có ý định ra đi. Nhà văn tóm lấy bất cứ ý nghĩ nào đến. Cảm thấy khỏe hơn một chút.
Sang Trung Quốc, sang Thái Lan đi. Bị môi trường biến thành kẻ tự đè nén nhiều cảm xúc ngoài xã hội, ở nhà (nơi không sợ ai cho ăn đòn đau) thằng em tôi nhiều lúc trở nên ích kỷ, lỗ mãng, ngông ngạo. Muốn người ta chịu khó đọc dài để chăm chỉ và thông minh hơn cơ.
Câu như thế không được, phải… dành cho các điều không hợp khẩu vị quan điểm của bác. Đúng lúc đang tí tởn thì có một thằng cướp xông ra. Và họ còn phải chui vào những chỗ bẩn thỉu hơn những bãi rác bẩn thỉu nữa.
Từ cái giá cắm bút ngước lên phần cao hơn của bức tường vàng vọt là vài lỗ khoan được bắt vít như những con mắt của tường. Sự đồng bộ quay về với mông muội lại từ đầu trước muôn rủi ro của tạo hóa, muôn đe dọa của sự thiếu hiểu biết và cả sự sồ sề của khoa học kỹ thuật hiện đại mà chúng ta đã tạo ra lại đồng nghĩa với hủy diệt. Hai chị em cùng phấn đấu.
Bạn đừng nhầm là bạn đen đủi. Ngồi một tẹo thì một ông nữa mở cửa vào, phủi nước trên các ghế và trèo lên một cái, ngồi bó gối. Bác ta không tin đâu.
Nhưng không được, cái chăn có vẻ rộng quá. Ba bố con đèo nhau về trên con đường cao tốc đông nghẹt. Những cái đó có quên đâu mà phải nhớ.