Edmund Hilary đã thất bại trong con mắt nhiều người vào năm 1951 và lại thất bại vào năm 1952 trong việc chinh phục đỉnh Everest. Bạn chỉ có thể vấp ngã khi bạn đang di chuyển ". Vì vậy điều quan trọng nhất là trong cuộc hành trình tích lũy sản phẩm vật chất của mình, ta phải làm cho đúng.
Nhiều lần tôi bị từ chối vì tôi “không có kinh nghiệm”. Đớ chính là lúc khổi đầu một sự nghiệp chính trị khiến ông phải đối diện với cái chết 5 lần, bị đánh đập, bị bắt cóc, bị giam 6 năm liền trong tù và trải qua 10 năm lưu đày. Khi một cây già chết đi, các tế bào vỡ ra thành các nguyên tố sau này sẽ trở thành chất dinh dưỡng đẻ nuôi mầm mới, và các mầm này sẽ phát triển thành một cây mới.
Picasso là một trong những nhà họa sĩ hiếm hoi trong lịch sử mà cuộc đời đã trở thành truyền thuyết. “Ông phải làm cha của nó”. ta có thể làm việc rất chăm chỉ nhưng cuối cùng ta vẫn "nghèo vẫn hoàn nghèo"
Sáng nào ông cũng rời nhà từ sáng sớm, có khi đến tối mịt mới về nhà nếu bận việc gì đó. Có phải điều này nghe rất thực tế chăng? Chắc chắn là không thế rồi. Đừng dùng thủ đoạn để thay đổi chúng.
Có lẽ tuổi tác có một tác động tương xứng lên sự hiểu biết. Ông lại quay về trường học trong 2 năm vì bản thiết kế của ông bị thầy giáo và các bạn xem là ngớ ngẩn. Tôi đang ở trên đỉnh của thế giới.
Ông đã làm nhiều phim ngắn trước khi trở về Malaysia. Với những điều học được từ quyển “Nghĩ đến sự giàu có và làm giàu”, tôi đã ứng cử trong cuộc bầu cử hội sinh viên. Họ chỉ biết ngồi trước màn hình cuộc đời mà quan sát như thể không còn cách nào khác hơn chấp nhận nó cứ tiếp diễn như thế mãi mãi.
Sau 3 lần thất bại, cuối cùng ông đã được hai trưởng ở Luân Đôn tiếp nhận. Chúng ta cũng nghe người ta nói rằng điều quan trọng nhất chính là điểm mấu chốt. Hãy tiếp tục chịu đựng chúng.
Lần đầu tiên trong đời, tôi bị thu hút bởi một quyển sách nói về cách làm thế nào để thành công, làm thế nào để đạt được điều mình mong muốn trong cuộc sống. Cô ấy cho tôi biết bạn gái tôi đã đến thánh đường và cầu nguyện với Chúa rằng kiếp sau, cô ấy không muốn được tái sinh để gặp tôi nữa! Tôi đã làm gì thế này? Tôi tồi tệ đến thế sao? 000 từ phổ biến để nhận biết các kinh nghiệm “độc nhất vô nhị” này.
Nhưng chúng ta đã quá già so với ai cơ chứ? Chúng ta quá già khi chúng ta so sánh mình với những đối thủ trẻ hơn. Ông Đặng qua đời ngày 19/02/1997. Từ một phóng viên đẳng cấp thấp, ông trở thành một nhà báo và chính khách.
Tôi sinh ra trong tầng lớp thấp kém của xã hội, giữa những người nói năng rất thô lỗ và cộc cằn, nơi mà hằng ngày mọi người cứ luôn miệng chửi thề và nói những từ khó nghe. Có lẽ bạn không tin, nhưng cái tát ấy là bài học lớn nhất trong thời thanh niên của tôi và hóa ra là phúc lành cho tôi. Bạn sẽ không bao giờ thấy sợ thất bại nữa.