Điểm mấu chốt ở đây không phải là việc bạn thích quảng bá hay không, mà là lý do bạn phải quảng bá. Theo kinh nghiệm của tôi, yếu tố chứa đựng thử thách lớn nhất đối với hầu hết mọi người là số lượng. Nếu bạn muốn giữ nguyên tình trạng của mình, hãy cứ làm theo cách lâu nay bạn làm.
Nếu động cơ kiếm tiền hay thành công của bạn xuất phát từ những nguyên nhân không tích cực như sợ hãi, giận dữ, hay nhu cầu chứng tỏ bản thân thì tiền bạc sẽ không bao giờ mang lại cho bạn cảm giác hạnh phúc. Trong cuốn sách nổi tiếng “Nhà Triệu Phú Một Phút” (The One Minute Millionaire), những người bạn tốt của tôi là Mark Victor Hansen và Robert Allen đã trích dẫn câu chuyện bất hủ của Russell H. Các công trình nghiên cứu đã khẳng định rằng những người hạnh phúc nhất là những người có thể phát huy khả năng bẩm sinh của mình một cách tối đa.
Năm vợ tôi lên tám tuổi, có lần khi nghe tiếng chuông lanh lảnh của xe kem bên đường, cô ấy hỏi xin mẹ 25 xu. Tình cờ hôm ấy mẹ cô đến ăn tối, và họ hỏi bà tại sao bà lại cắt đi hai đầu của miếng thịt trước khi cho vào chảo rán. rằng tất cả đều là năng lượng, và khi bạn muốn cho đi nhưng không thể, năng lượng đó sẽ không thể thoát ra và bị mắc kẹt bên trong con người bạn.
Trong quan niệm của tôi, mỗi khi vợ tôi tiêu tiền thì đó không phải là cô đã tiêu pha đơn thuần, mà là cô ấy đang tiêu tán chính sự tự do trong tương lai của chúng tôi. Thường thì những người có vấn đề với việc quảng bá không hoàn toàn tin tưởng vào sản phẩm của họ hoặc họ chưa thật sự tin tưởng vào chính mình. Như phần lớn các bạn, tôi được đánh giá là có nhiều tiềm năng nhưng lại thể hiện được rất ít ỏi.
Người nghèo bực tức với những ai thành công và giàu có. Người giàu hành động bất chấp nỗi sợ hãi. Cách nghĩ của chiến binh rất đơn giản: “Tôi sẽ giàu hoặc là tôi sẽ chết trong khi đang cố gắng”.
Einstein đã nói rất hay: “Cuộc sống mà không có nguyên nhân thì sẽ không có kết quả”. Tôi mất tiền, nhưng quan trọng hơn là tôi đã đánh mất cả sự tôn trọng đối với bản thân. Ngay tại thời điểm cảm tính của cô đề nghị mua cái áo, lý trí với thái độ tích cực mới của cô đã lên tiếng: “Mình nên dừng việc này lại và bỏ 400 đô-la đó vào tài khoản Tự do Tài chính! Mình cần chiếc áo đó để làm gì? Mình đã có áo khoác rồi mà”.
Tôi ghét phải là người nói với các bạn điều đó, nhưng nỗ lực để trở nên giàu có không phải là một cuộc dạo chơi trong công viên, và nếu bất cứ ai bảo bạn thế thì hoặc là vì họ không biết gì nhiều hơn hoặc đầu óc họ không được ổn cho lắm. Sáng hôm sau, tôi bật ti-vi xem buổi họp báo của cô. Từ nhỏ đến khi trưởng thành, bạn đã nghe thấy những gì về tiền bạc, sự sung túc và những người giàu có?
Lúc này, tôi không quan tâm đến sự dễ thương hay nhẹ nhàng. Tôi đùa lại: “Con ước là như vậy. tâm xử lý các kế hoạch tài chính trong tâm thức, chứ không phải tiền bạc.
Bạn thậm chí không phải nghĩ về điều đó. Xin lỗi bạn, nhưng tôi phải nói rằng câu “Tôi không có tiền” chỉ là cái cớ nhằm thoái thác việc học hỏi để nâng cao kiến thức và mở rộng tầm nhìn. Một số thì tiêu xài như điên bởi vì “bạn có thể dễ dàng mất hết tiền bạc, vậy hãy tận hưởng nó khi bạn còn có thể”.
Tôi cũng chiêm nghiệm về điều đó hầu như mỗi ngày, nhưng tôi chưa bao giờ ngồi mường tượng ra cảnh hàng đống tiền rơi xuống quanh tôi. Khóa học này mang đến cho bạn sức mạnh nội tại. Từ bây giờ, tôi muốn bạn đánh giá lại những tính cách tiêu cực của người khác và xem đó như một lời cảnh báo, nhắc nhở bạn không nên như thế.