Sex Gaay

Chịch em nhân viên dễ thương sắp lấy chồng

  • #1
  • #2
  • #3
  • Một lí do rất ngại nói ra vì sợ bị coi là đạo đức giả: Sợ hưởng nhiều hơn người khác. Khi vội vã rút chân ra khỏi nỗi cô đơn bằng sự vùng vẫy bản năng, người ta càng dễ lún sâu vào nó. Bằng cách hiểu nó và để nó hiểu mình.

    Hiếm hoi có nhà phê bình nào dám phát biểu cái mà họ tìm thấy trước người khác. Tôi hơi ngại sau cái kẹo là một sự thân quen. Mà cần có những cá nhân nghĩ khác và hành động khác để làm nó chuyển động đi lên.

    Gã lừ đừ đi đến cái cửa sổ. Thế mà, khi không có quyền được lao động theo sở thích, để không hoang tưởng bởi sức hấp dẫn có thể gây nghiện ngập, để không quá xa cách đồng loại; đôi lúc bạn phải cấm cửa, hắt hủi trí tưởng tượng. Ông cụ nói được nhưng rất khó khăn.

    Nhưng bây giờ có mua cũng không ăn thua rồi. Mình không còn sức để nghĩ đến, không còn sức để đi tìm, để trình báo. Ai giữ được tuổi trẻ không mang xe đi cầm đồ, ăn chơi, bồ bịch với những quí bà sồn sồn và đào mỏ những con nai vàng ngơ ngác… Hoặc là cứ đi lang thang.

    Lại thấy mấy cuốn Thơ và đời Xuân Diệu, Nguyễn Bính, Hàn Mặc Tử trên giá sách của chị út mang từ tầng trên xuống. Dù sao tôi vẫn không thể không e dè dư luận. Này, lấy cho chú mấy chai bia.

    Chỉ có 5 mẹ con nhà hổ Lâm Nhi còn uyển chuyển. Nhưng ông hãy nghĩ kỹ đi. Nhiệm vụ là đám cưới vui vẻ.

    Đến lúc bác gắt: Bác bảo xuống ăn sáng có nghe không nhỉ! Rồi lên cầu thang, thì bạn mới cúi đầu lò dò bước xuống. Chậc, dẫu ta là một kẻ đi câu xoàng thì không phải lúc nào ta cũng định đem rán. Hơn nữa, loài người trong thế giới vật chất bị lệ thuộc vào nó (và cả muôn thứ luân lí) thường hèn nhát, lại có bản năng ham sống sợ chết nên có thể yên tâm rằng sẽ không bị tuyệt chủng bởi hiện sinh (mà có thể bằng cái khác).

    Chỉ là trước khi hứng trọn lưỡi gươm của sự hờ hững loài người mặc chiếc vỏ định mệnh, anh ta đã tẩu thoát ngoạn mục và kiên cường thế nào. Thôi, tôi trôi qua em rồi. Những cái cảm giác mà được coi là thực chất nhất của hiện sinh.

    Bởi chúng còn huỷ hoại khiếp hơn cả âm thanh. Chiều nay bạn đi đá bóng với thằng em về. Còn ta, ta tầm thường thôi, cứ cá nhỏ mà ta cho vào chảo rán.

    Đúng là sống phải như thế, thời nào cũng cần thế. Mấy tay lái xe ầm ầm ngoài đường cũng đâu có ngủ. Bác và chị út, mỗi người một tô mỳ.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap