Nếu bạn tới chơi nhà ai đó thì hãy quan sát những vật trưng bày, những đồ kỷ niệm, sau đó thì… Alê, cười tươi như hoa với chủ nhà, và bắt đầu câu chuyện. Giọng nói quen thuộc của Boom-Boom vang lên: Apple Tree ở vòng đua thứ ba, trường đua Hialeah. Phương pháp này giúp bạn tự tập cho mình linh hoạt hơn, và nhất là có thể sửa đổi từng cử chỉ đến ánh mắt nụ cười sao cho lịch lãm và đáng yêu nhất.
Shirley Povich nhà báo được giải thưởng Washington Post, cha đẻ của chương trình truyền hình Maury Povich đã nghiệm ra điều này. Tháng giêng năm 1994, một tối nọ nơi hành lang khách sạn Beverly Wilshire (Los Angeles), Al Pacino, Walter Cronkite, vua bóng đá Pele, tôi và một số người khác đang nói chuyện với nhau, chỉ một vài giờ sau một cơn động đất. Họ không tin vào những thắng lợi bấp bênh nông cạn trước mắt, chúng không có giá trị thật sự và chẳng chứng minh được gì ngoài sự háo thắng mà thôi.
Tôi sẽ nói nhiều hơn về việc nói trước công chúng ở một chương sau. Những lời lẽ ông dùng rất thuyết phục. Hai mươi phút nhé! Sau đó là tới phần của Sergio.
Nào là lúc bé tí thì sợ con mèo, rồi thì khi lớn lên lại sợ… cái nhìn của cô bạn gái! Tôi quay trở lại câu hỏi về việc lái máy bay. Bạn biết Ted Williams không? Anh chàng vận động viên bóng chày này có tài năng bẩm sinh mà ai cũng ao ước, thế nhưng anh ta vẫn phải rèn luyện mỗi ngày như mọi người đấy thôi. Nhưng thật ra đó cũng không phải là một bài diễn văn.
Tôi phải làm gì? Một danh sách dày đặc câu hỏi đành xếp xó. Một triệu phú sinh ra đã có dị tật hàm ếch và vốn dĩ xưa kia chỉ là một anh bán hàng. Câu hỏi về những chiến lược mới, hay về một hình thức kinh doanh nào đó của công ty sẽ minh chứng hùng hồn rằng bạn thật sự quan tâm đến công ty này.
Thầy đang sai lầm đấy ạ. Danny đã khóc ngay trong phòng thu thanh. Chúng ta có khiếu ăn nói thì tốt, nếu không có cũng chẳng sao.
Anh đã chứng tỏ cho chúng tôi thấy anh thật sự muốn làm công việc này. Phương pháp này giúp cho Edward thành công lớn. Đôi lúc sự hài hước lại cực kỳ cần thiết nữa.
Quả là một con người có tật nhưng có tài, biết vượt lên số phận, biết chiến đấu và chiến thắng. Phong cách này sẽ làm cho những người phỏng vấn cảm thấy thích thú. Việc nói không phải là sự cưỡng ép, không phải là một điều quá khó khăn phức tạp hay là cách để giết thời giờ.
Nếu chúng ta bị khớp trước đám đông, nếu chúng ta e dè và lúng túng thì không thể làm nên trò trống gì được. Trước khi nói những lời như vậy, tại sao bạn không nghĩ rằng khi nghe nó tang chủ còn xốn xang đến chừng nào. Bất cứ ai cũng có thể trả lời và tranh luận sau câu hỏi giả định của bạn.
Anh còn cười đùa về tật nói lắp của mình. Thật ra nói trước công chúng rất thú vị, vì ta hoàn toàn được làm chủ câu chuyện. Tôi càng gây chú ý hơn khi nói những lời quả quyết: Và một điều nữa, nếu chúng ta nghe theo những lời của ngài Sullivan, nếu chúng ta chú ý những tấm biểu đồ, tranh ảnh minh họa và làm theo những gì ông ta nói, và nếu mọi việc diễn ra đều như ý thì nạn phạm pháp sẽ bị bật ra khỏi nước Mỹ.