So với một túi vàng, thì theo con, nó có giá trị gấp hàng chục lần. Mười năm trôi qua và Nomasir thành đạt quay trở về ngôi nhà của cha mình đúng như đã hẹn. Một ngày nọ, cũng trong một lần đi bán bánh ở bên ngoài thành, ông rất ngạc nhiên khi thấy rất đông người đang đổ dồn về một khu đất trống, như chờ đợi một điều gì sắp diễn ra ở đó.
- Anh Mathon à! Anh hãy làm ơn nói rõ cho tôi nghe về trường hợp này đi. - Anh đã gợi ý cho chúng ta một đề tài thảo luận rất hay. Anh bạn thân ơi, anh có thể cùng tôi nói chuyện về vấn đề này không? Khi còn nhỏ, chúng ta đã từng cùng nhau tới các thầy tu tế để học sự khôn ngoan.
– Nhưng tại sao những cảm giác thú vị như thế lại khiến anh trở thành một bức tượng buồn xo và ngồi bần thần như vậy? Ông được cho ngủ trong kho cất giữ ngũ cốc. - Với tư cách là một thần dân luôn hết lòng với đức vua Sargon vĩ đại, tôi đến đây, đứng trước tất cả các bạn để thực hiện nhiệm vụ nhà vua giao phó.
Ông hỏi các vị đại thần trong triều về nguyên nhân dẫn đến tình trạng kiệt quệ của quốc gia. Sharru Nada vẫn giữ giọng nói điềm tĩnh: Hàng tháng con tiết kiệm mỗi một đồng xu được trích ra từ số tiền lương rất ít ỏi của con.
Ông nói rằng, con trai của người bạn thâm giao với ông đang dự định mua một mảnh đất khô cằn nằm không xa khu vực chúng tôi đang sống. Tài liệu khai quật được cho biết họ là những người đầu tiên biết sử dụng vàng bạc làm phương tiện trao đổi, biết dùng những tấm thẻ ghi nợ, hoặc ghi nhận tài sản sở hữu của mình. Họ đều đang đi làm để nuôi sống gia đình, nên đồng ý trích ra một phần mười số tiền kiếm được góp vào công trình đó cho đến khi nào mảnh đất được bán lại.
- Ông cháu vẫn thường nói về ông, nhưng không bao giờ hé lộ điều này. Chờ khi đám đông tản bớt, ông mới tiến đến gần. Vì thế, cháu đã đủ khả năng để nhận một trách nhiệm nào đó.
– Bây giờ, theo anh tôi có nên cho người anh rể vay năm mươi đồng tiền vàng không? Anh cũng biết, số tiền này là rất lớn đối với thu nhập hàng tháng của tôi. Ông cũng rất thích cưỡi những con ngựa đẹp, khỏe mạnh thuần chủng Ả rập. Trong khi những người khác đã ngủ say, ông vẫn trăn trở khiến sợi dây xích ở dưới chân kêu loảng xoảng, làm cho Godso chú ý.
Thông thường công việc ở lò bánh kết thúc vào buổi trưa, nên ông nghĩ ông Nana-naid chắc hẳn sẽ đồng ý cho ông làm bánh đi bán vào buổi chiều. Tôi không biết phương hướng nào dẫn đến Babylon, nên cứ nhắm mắt đi bừa trong sa mạc. – Tôi tỏ lời cám ơn bà Sira.
Tôi ra sức làm cật lực, nhưng điều luật dài quá nên khi ông Algamish quay lại, công việc vẫn chưa xong. Những người Phoenici đã lừa gạt bán cho ông Azmur những chuỗi hạt nhìn rất giống đá quý nhưng thật ra được làm bằng thủy tinh vô giá trị. - C các thần thánh đã hại tôi rồi.
Họ cũng không khấm khá hơn chúng ta bao nhiêu, nếu có thể cùng chia sẻ sự khôn ngoan của Arkad để tất cả trở nên giàu có thì tốt quá. Vì vậy, tôi luôn sẵn lòng giúp đỡ để công việc buôn bán, kinh doanh của họ được thuận lợi và mang lại sự thịnh vượng cho Babylon. Những người có suy nghĩ như vậy, sau này họ vẫn thường đến thăm ông Arkad và được ông đón tiếp niềm nở.