Tôi sở dĩ hăng hái, quả quyết, khuyên bạn nên sống theo như bạn vậy, là vì tôi tin tưởng sâu xa và biết rõ điều tôi nói. Mà chắc chắn lời kính ta của tôi đã thấu đến Ngài, vì tình thế ngày một khả quan hơn. Song thân tôi lấy sự giúp đõ kẻ khác làm vui.
Bà viết cho tôi: "Một buổi tối, chuông điện thoại reo. Tôi cho những lời ký giả đó là phỉ báng riêng tôi. Thưa bạn, tôi đã có lúc phải lo sốt vó rồi.
Tôi biết những người da trắng mà y đã kể tên. Vừa đây, một người cộng sự với tôi có đến Boston, để Dự một buổi học y khoa kỳ lạ nhất thế giới. Tôi sưu tầm để biết Thánh kinh đã viết ra sao và bắt đầu nghi ngờ nhiều lời dạy trong đó, cùng những lý thuyết hẹp hòi của các thầy giảng ở nhà quê.
Tôi không buồn đóng tàu chút nào, mà cũng không buồn làm việc gì cả. Ông ta liền đáp nếu tôi không chịu đánh lại thì ông sẽ kiếm người khác! Tôi nghe mà muốn nổi doá. Bệnh tôi nặng đến nỗi không dám nói thiệt với người thân trong nhà.
Bạn cho là lý tưởng quá, là ảo mộng quá không thi hành được sao? Không đâu. Người này thụt két lấy tiền đầu cơ. Nhiều người mệt tới nỗi lăn ra ngủ, không kịp ăn.
Ông nghe bọn tuỳ tùng phàn nàn về những chuyện lặt vặt hơn là về những việc lớn. Quyết tín rằng công việc mình làm rất hữu ích là một điều cần thiết. Đừng ưu phiền nữa mà kiếm việc gì làm cho khuây khoả đi".
Kinh nghiệm đó đã cho tôi những bài học. Nếu bạn ngồi máy bay tới Greenland, phi cơ của bạn có thể đáp xuống phi trường Evans, một phi trường mang tên ông. Mà công việc của anh đáng chán thiệt: rửa chén, cọ bàn và dọn kem tại phòng ăn một trường đại học, trong khi các sinh viên cùng trạc tuổi anh được vui vẻ đá banh hoặc đùa bỡn.
Có khi tôi ngạc nhiên về những lỗi lầm nặng của tôi. Ông là con một nhà cực nghèo. Vậy điều kiện mầu nhiệm đó là gì? Là một lòng khao khát và hăng hái học hỏi, một ý chí cương quyết quẳng gánh lo đi để bắt đầu một đời sống vui vẻ.
Bác sĩ James Gordon Gilkey đã nói: "Phải có nghị lực để sống theo mình là một vấn đề" cũ như lịch sử và phổ biển như đời người". Một bác sĩ chuyên môn đã cho rằng bệnh anh bất trị. "Ta thương người tức là rất thương ta".
Tôi đã sống 20 năm trong những nhà không phòng tắm, không máy nước. Sự thành công của họ đã phi trả với một giá đắt quá. Còn họ thì rồi họ sẽ đau như ông hiện đau".