Mẹ: Hay con có gì không vừa lòng với hai bác? Tôi: Im lặng? Mẹ: Con học bài có vào không? Để mẹ nói với hai bác không bắt con học nhiều. Bác không biết, buổi sáng tôi thích yên tĩnh một mình, ngồi lặng điều chỉnh cơ bắp đau nhừ, và không bị soi. Nói đây là cuộc chiến thì to tát quá.
Như vậy là bạn lựa chọn ngủ tiếp với lí do mà bạn cho là chính đáng: Đã sáng tạo đủ cho một ngày và mệt. Tí nữa phải uống tam thất với chị đấy nhé. Tất cả đều không sâu đậm.
Nếu không có một lực đẩy cực lớn. Bạn chỉ xin lỗi chứ không xin sự tha thứ. Sự thai nghén tương lai lúc nào cũng đứng trước rủi ro băng hoại.
Bạn muốn dấn thân, muốn vắt kiệt mình bằng cách phun trào không nguôi nghỉ những luồng ý nghĩ (qua các truyện khác hơn là dạng viết khá cụ thể này). Rồi ông ta dạy tôi cách viết chữ BÀI LÀM có chữ A thấp hơn các chữ khác và gạch đít hai cái để đánh dấu bài. Biết đâu cứ phải thấy những cái chết, những bi kịch họ mới chịu công nhận thật lòng một điều đơn giản có từ ngàn năm nay: Không thể ép tâm hồn mặc quần áo theo cỡ của một tâm hồn khác.
À, trước khi kể tiếp chuyện hôm qua thì tôi đốt. Có lẽ nếu có vé tháng tôi đã mua. Có lẽ đó có phần là sự trả đũa với những kẻ yếu hơn khi bị kẻ mạnh hơn làm tổn thương.
Rồi hình như cả tiếng chảo mỡ sôi dưới tầng hai. Gấu thì luẩn quẩn bên những khúc cây. Tôi khóc vì cứ phải chống lại sự e ngại động chạm đến người lớn hơn khi viết.
Bác bạn đã và đang ganh đua với bà bạn. Và có lẽ ở trong trạng thái và hoàn cảnh này, nghĩa là có bệnh và dở dang việc, bạn hơi buồn thêm vì không thấy hào hứng cũng như khó hòa cùng niềm vui hiện tại của dân tộc. Nàng quay xuống nhìn thẳng vào tôi.
Đã đi một số cây số. Này, mày bê cái kia cho chú. Mà không phải bất cứ cái gì hắn tạo ra ta cũng tạo ra được.
Tôi dựng chân chống xe ngồi đợi cô tôi vào chợ mua hàng mã về đốt giải hạn cho chị con bác tôi. Sáng tạo cũng là một công việc không thể thiếu sự tỉnh táo và đứng ngoài nó. Mẹ thấy điện còn sáng, sang bảo: Đi ngủ đi con, một rưỡi đêm rồi.
Và cũng thật dễ hiểu. Ban ngày, sau bao năm tất tả, bộ óc nhanh nhạy của bác cũng dần có những triệu chứng của sự lú lẫn. Tôi để mẹ dắt tôi đi.