- Jones vừa nói vừa đưa thêm cho James dĩa rau trộn. - Khởi đầu thì khá tốt. Và vợ chồng anh cũng bắt đầu có thói quen cùng đi dạo buổi tối quanh khu phố trước giờ đi ngủ.
Anh xác định rõ những yêu cầu của mình. Anh mỉm cười khi nghĩ đến Jones - một người anh họ, một người bạn, và cả một người thầy tuyệt vời của anh! - Tôi nghĩ mình đã hiểu, nên sẽ không làm phiền ông nữa.
- Cậu nói cho tớ nghe đi, tớ đã sai ở điểm nào? Tớ đã phác thảo công việc rất rõ ràng cho Josh biết. Jessica không thể che giấu cảm giác hụt hẫng đang xâm chiếm trong cô. Đối với Jessica, sau tất cả những nỗ lực mà cô đã đặt vào dự án này, đó là một điều vô cùng tệ hại.
Họ gặp tôi vì bản thân họ đang đứng trước những mối bận tâm khác nhau: có người cảm thấy kiệt sức vì công việc, có người lại muốn tìm cách ứng phó với những nhân viên khó bảo. Công việc thuận lợi, cuộc sống hạnh phúc - mọi thứ có vẻ như rất suôn sẻ đối với họ. - Theo tớ biết thì bộ phận của cậu lúc nào cũng hoàn thành tốt công việc.
(Cần thực hiện công việc kiểm tra một cách thường xuyên hơn trong giai đoạn đầu. Chính tôi mới là người đã đẩy chúng ta vào những khó khăn này kia mà? Trước nay James vẫn quan niệm giống bố anh rằng nếu muốn mọi việc được như ý thì tốt hơn cả là nên tự mình làm lấy mọi việc.
Từng bước một, họ đi sâu vào từng phần của dự án và làm rõ những thắc mắc của James. Có lẽ cô ấy cần được hướng dẫn nhiều hơn mà thôi! Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt.
- Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ. Thật tuyệt vời, đã lâu lắm rồi bọn nhóc mới lại có dịp gặp nhau, chúng sẽ tha hồ mà nghịch ngợm! Còn anh lại cảm thấy hứng thú trở lại với công việc bởi anh tin rằng những công việc mà mình đã giao phó cho các nhân viên sẽ được hoàn thành đúng hạn.
Phần việc cộng thêm của một nhà quản lý có vẻ như quá nặng nề đối với James. Bên cạnh đó, sức khỏe của James bắt đầu báo hiệu cho thấy anh không còn khỏe như trước nữa. - Hay quá, dự án gì vậy thưa sếp?
Rồi James lùi ra xa vài bước để đọc lại tất cả những gì anh đã viết lên tấm bảng trắng. Anh đã trao đổi với Josh rất cụ thể và rõ ràng về những yêu cầu công việc và Josh cũng đã rất hiểu những mong muốn của anh. Thật ra, chẳng phải họ phụ thuộc vào nhau đến mức có cùng mọi chọn lựa.
Đôi lúc, anh phải thay đổi cách giải thích của mình cho phù hợp với tính cách của mỗi nhân viên. "Tôi làm ông thất vọng ư?", cô ấy vừa nói vừa nhìn tớ như thể tớ vừa đánh đổ cà phê lên chiếc váy mới của cô ấy vậy. Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa.