Tháng năm 1956, Watson chủ trì cuộc họp ban lãnh đạo. Second Hand Cash Register Company) theo kế hoạch mà ông chủ NCR đã định. Chúng ta sẽ sử dụng tất cả các nhà máy và không sa thải bất cứ công nhân nào.
Ông bước lên bục giảng với mái tóc chải ngược ra sau, áo dài tay màu trắng với cà vạt sậm màu và quần tây màu sáng. Tuy nhiên, nhân viên của IBM có thể cảmnhận khác đi khi mà Watson không chỉ tạo ra cáimà ngày nay các nhà quản trị nhân sự và nghiên cứu về thành công gọi là sự cân bằng giữa đời sống cá nhân, gia đình với công việc, công sở - mối quan hệ đau đầu nhất trong một đời người được gọi tên khắc nghiệt là sự nghiệp hay gia đình?. Đứa bé được đặt tên là Thomas John Watson người mà sau này sẽ kế nghiệp ông và trở thành một trong một trăm người có ảnh hưởng lên nhân loại trong thế kỷ XX.
hãng truyền thông lớn. mà ngôn ngữ hiện đại ngày nay gọi đó là một dấu hiệu trong bộ nhận diện của một tổ chức được nhắc đến nhiều có lẽ là nhờ vào khả năng nó giúp người ta nhìn thấy. Watson bước lên bục cao phát biểu.
Điều này có nghĩa là tăng thêm nhân công và lực lượng bán hàng. Kết quả là Watson đồng ý tài trợ 15. Lindbergh thực hiện chuyến bay này vào năm 1927, nghĩa là cùng thời với Watson và sự kiện này có tác động mạnh đến Tom khi đó ở tuổi 13.
Đó là một cách thức vui nhộn và sáng tạo rất hiệu quả khác của Watson. Công nghệ đẻ ra kinh doanh là bài học quan trọng nhất mà Watson học được trong nghề kinh doanh với anh bạn Ket. Watson có một phòng nghỉở ngay trong tòa nhà.
giao du với mọi người và tại đây ông đã chuyện phiếm với người quản lý bán hàng của NCR là John Range. Đó là người ta muốn trở thành một người buôn bán chính trực thì phải đặt Tâm trước Lý trí. Nhưng rõ ràng là ông rất đề cao sức mạnh của văn hóa đọc.
Các nhà tư bản Mỹ giờ đây đã thấy quá rõ sự nhỏ bé của thị trường trong nước. Mấy tháng trước ông đã diễn thuyết về một doanh nghiệp vinh quang, sức mạnh của đoàn kết với ví dụ về chơi gofl và nguyên tắc cỗ xe ngựa. Giờ thì Watson biết, con trai mình đã chơi khăm ông cha một cách dễ thương như thế nào.
* Máy tính vào thời điểm này là các thiết bị vận hành bằng cơ điện và lưu trữ dữ liệu bằng các thẻ đục lỗ (punch-card) bao nhiêu sức mạnh để làm ra gã IBM khổng lồ mà không thể lớn khôn. Câu lạc bộ này là nơi để người ta vui thú với thiên nhiên sau giờ làm việc.
Điều này thật giá trị vào đầu thế kỷ XX, thời điểm mà chủ nghĩa tư bản đã để lại hình ảnh bóc lột giới công nhân trong lịch sử. Chăm lo bằng quỹ hỗ trợ đối với những người hi sinh và thân nhân của họ. Trong thực tế, IBM đã được cứu thoát vào những năm 1990 nhờ công của Lou Gerstner với công cuộc tái cấu trúc: Chuyển IBM thành công ty giải pháp (cho khách hàng và vì khách hàng).
Logo năm 1956 do Paul Rand thiết kế, biểu thị sức mạnh, sự tin cậy. Cuộc đời của ông sẽ diễn ra như vậy với vô số vinh quang và thăng trầm. Và ông quyết định cho thế giới thấy điều đó bằng cách rút ngắn tên công ty International Business Machines thành ba ký tự mà thôi: IBM.