Ông già nằm liệt giường ấy làm cách nào mà sung sướng như vậy? Bạn thử đoán xem. Tức giận quá tôi muốn đánh tụi nó, nhưng ông Loftin khuyên tôi "Biết nhịn và tránh cuộc xô xát, ẩu đả, là có một nghị lực tinh thần lớn lắm". Tôi sẽ không lười nghĩ nữa.
Thật ra, nếu ta biết áp dụng một số lớn những câu phương ngôn cũ kỹ, thì đời sống của chúng ta gần như hoàn hảo. Tôi làm gì lúc ấy? Tôi hay tin chiều thứ Bảy. Lều dựng trên một sàn gỗ bằng dây thừng.
Lúc ấy bà đã bị bệnh đau tim hơn một năm rồi. Xin chỉ cho con, con đường bình yên và vui vẻ. Cũng vì chúng tôi đã tắt máy lạnh và máy quạt, nên nhiệt độ trong tàu tăng lên đến 40 độ, mặc dù vậy, tôi cũng run lên vì quá sợ, đã phải mặc thêm một chiếc áo len và một chiếc áo lót có lông nửa mà cũng chẳng hết run.
Khi tôi bắt tay vào việc ở Crystal City thì những trở lực bất ngờ mới hiện ra. Mà có lẽ tôi đã giải nghệ rồi, nếu một buổi sáng kia tôi không ngồi suy nghĩ, rán kiếm nguyên nhân nỗi thất vọng của tôi. Ông thích phương pháp ấy tới nỗi tiếp tục dùng nó khi ông đã giàu, nổi danh khắp thế giới và có cả một chiếc du thuyền nữa.
Bà Margaret Fuller, người bênh vực nữ quyền nổi danh nhất ở Anh, một lần dùng câu này làm châm ngôn: "Cõi đời ra sao, tôi nhận làm vậy!". Thế là ông George Rona xé nát lá thơ "nói móc" vừa viết xong và thảo lá thư khác lời lẽ như vầy: "Ông thiệt đã có lòng tốt, bỏ chút thời giờ phúc đáp tôi. Đừng quay lại ngó về phía sau.
Thực rõ ràng như mực đen trên giấy trắng. Thiệt ra là hai tiếng "Carpe diem" nghĩa là "Vui ngày hôm nay đi". Người La Mã hồi xưa cũng có một tiếng để diễn ý đó.
Suốt một trăm hải lý ở chung quanh không có một sinh vật nào hết. Khi không có việc gì làm thì óc ta như trống rỗng. Chính đứa nhỏ này cũng vì khổ cực mà đã cố gắng tự rèn luyện để trở nên người.
Bỗng có cơn dông nổi lên, muốn phá tan cái lều vải của chúng tôi. Ông cụ thân sinh trả lời vỏn vẹn có hai câu, nhưng thấm thía đến nỗi bà không bao giờ quên được, và hai câu đó thay đổi hẳn đời sống của bà: Và sự ấy vô cùng quan trọng đối với tôi.
Trong một thời gian ngắn, tôi sống nhờ một gia đình nghèo trong tỉnh. Khi bác sĩ Edward Thordike ở Columbia thí nghiệm về mệt nhọc, ông dùng những trắc nghiệm làm cho học sinh luôn luôn thích thú để họ thức gần trọn một tuần. Tập quán 4: Học tổ chức, trao bớt quyền hành cho người dưới để có thì giờ chỉ huy, kiểm soát
Tôi sẽ viết lên giấy công việc sẽ làm trong mỗi giờ. Và khi được nghỉ ngơi rồi thì lại thương tiếc quảng đời đã qua, và thấy như có cơn gió lạnh thổi qua quảng đời đó. Nhờ vậy tinh thần cô hăng hái.