Và chính cậu là người sẽ làm điều đó. Một hôm, tớ giao cho cô ấy một dự án khá quy mô, phức tạp hơn hẳn những dự án cô ấy từng làm trước kia. - Tớ cũng không hiểu nữa.
"À phải rồi!", James vừa lẩm bẩm vừa viết thêm một ghi chú khác: Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút. Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả".
- Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ. Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui. Bất chợt anh nhớ lý do đã đưa anh đến đây.
- Vẫn chưa có gì tiến triển nhiều. - Đó cũng có thể là một lựa chọn. - Vậy là cậu đã nói cho cô ấy biết.
Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được. Anh vẫn chưa quên cảm giác lo âu và thất vọng thường xuyên trước đây, và anh cũng nhớ những gì mình đã nói với con gái cuối tuần trước, khi hai cha con anh cùng chơi cầu lông: "Càng được chuẩn bị kỹ lưỡng, công việc sẽ càng trôi chảy và con sẽ càng cảm thấy vui hơn khi công việc hoàn tất". Anh để ý thấy nhân viên của mình cười đùa nhiều hơn.
- James! - Jack bắt đầu ngay khi James bước vào phòng. Không chỉ thế, anh còn có nhiều thời gian hơn để tạo niềm vui cho gia đình. Chắc chắn họ sẽ được lợi rất nhiều nếu am hiểu về nghệ thuật quản lý này.
Nếu đúng thì họ chuyển sang ý khác. Cậu chỉ cần mời tôi vài xiên cá nướng ngoài trời hoặc vài cái bánh mì kẹp thịt với hành do cậu làm là tuyệt lắm rồi! Đó là một điều mà anh không thể chấp nhận được vì bản thân anh - cũng giống như Jones - luôn là một trong những nhân viên xuất sắc nhất của công ty.
- Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ. Hai tuần sau đó, James gặp một chuyện xảy đến với Jessica. "Mình phải chấm dứt tình trạng kiệt quệ này! Mình phải thay đổi.
Trước nay James vẫn quan niệm giống bố anh rằng nếu muốn mọi việc được như ý thì tốt hơn cả là nên tự mình làm lấy mọi việc. Anh rất biết ơn Jones vì đã giúp anh tạo ra những thay đổi đó và như đã hứa, tối nay cả hai nhà sẽ có dịp thưởng thức những xiên cá nướng ngon nhất mà vợ anh đã chuẩn bị. Tớ muốn xác định những điều cần cải thiện, phát huy những điều tốt đẹp và khen ngợi thành quả của nhân viên.
Trước đây, anh có thói quen khui một chai bia và ngồi vào ghế bành rồi nhắm mắt lại. Một lần nữa, James lại bước đến bên chiếc bảng trắng. - James! - Jack bắt đầu ngay khi James bước vào phòng.