Nếu tôi có một hệ thống truyền thanh, hẳn tôi sẽ mời Nixon cộng tác. Tôi cười méo xẹo, còn chàng phi công thì vẫn chủ trương im lặng là vàng. Rồi tiếp sau đó là một loạt những âm thanh hỗn loạn.
Sự khôi hài là một trong bốn yếu tố quan trọng để anh thu hút khán giả và cả tôi nữa. Tôi đã kể chuyện và hỏi câu hỏi trên với rất nhiều người, từ những nguyên thủ quốc gia đến những anh lính mới nhập ngũ. Sau cùng ngài nghị sĩ quyết định hỏi ý kiến Mickey Mantle, ngôi sao bóng chày hiện đang ngồi kế Stengel: Thế còn anh, anh Mickey? Anh có nghĩ rằng luật chống độc quyền có thể áp dụng cho môn bóng chày được hay không?
Xã hội ngày càng thay đổi, có những giá trị hay đánh giá đã lỗi thời. Việc này chắc chắn không bao giờ thừa. Ngoài ra hãy sắp xếp chỗ ngồi một cách hợp lý.
Hãy xem việc rút lui của bạn là một điều hết sức tự nhiên. • Phạm vi tầm nhìn của họ rất rộng. Để rồi bạn phải giải thích dài dòng cho người ta hiểu.
Benny không kiềm chế được và đã phá lên cười vì cậu ta bị hai tiếng Đừng cười của Burns ám ảnh. - Nhưng đây là câu lạc bộ Rotary. Và tôi không biết nên chọn đề tài nào để nói…
Anh dẫn chương trình. John Lowenstein từng là một vận động viên bóng chày tài năng và nổi tiếng. Mẫu chuyện nghe có vẻ buồn cười, nhưng nếu nhìn nhận một cách nghiêm túc thì vấn đề quả đáng lo ngại.
Cha là người mà tôi gần gũi nhất. Trò chuyện với Richard Nixon, bạn khỏi lo rằng không có đề tài nói hay đến lúc chẳng biết nói gì. Bất cứ ai cũng có thể trả lời và tranh luận sau câu hỏi giả định của bạn.
Bạn phải nhận biết rõ ràng rằng lúc nào thì cần dừng lại, khi nào thì nên tiếp tục. Cuối ngày hôm đó, Jack chạy ào về nhà để đưa cho mẹ không chỉ 2,5 đôla trả hóa đơn tiền điện thoại, mà là món tiền huê hồng tới những 24,5 đôla. Có một điều tôi rất muốn nói là các cầu thủ của chúng ta cần có một quỹ lương hưu ưu đãi hơn nữa.
Trong một bữa tiệc, mọi người đang bàn luận về đề tài sức khỏe và ai cũng có những nỗi ưu tư riêng. Nhưng sự thật là từ này đã được thừa nhận. Mà thật lòng chúng tôi cũng không đứa nào dám nói với mọi người rằng đây chỉ là một trò đùa.
Đột nhiên khi nhìn thấy ánh mắt buồn bã của Stacey và những người khác trong gian phòng, tôi biết rằng ai cũng đang chịu đựng nỗi đau như tôi. Vở này có anh bạn Jackie Gleason của tôi (vai Ralph) diễn chung với Audrey Meadows (vai Alice). Nhưng trong lúc niềm hy vọng của tôi ngày càng mong manh thì thật ngạc nhiên, Apple Tree bỗng tăng tốc.