Nghĩ kỹ, ta sẽ thấy việc tạo hoá tiếp tế thời-gian cho ta quả là một phép mầu hiện ra hằng ngày. Tôi có thể kể Pascal, La Bruyere (triết gia pháp thế kỷ 17) và Emerson (triết gia Mỹ thế kỷ 18). Tiểu thuyết càng hay càng dễ đọc.
Ông miễn cưỡng làm việc, càng trễ chừng nào cành hay; và vui vẻ đứng dậy ra về, càng sớm chừng nào càng tốt. Tôi tưởng tượng rằng phần đông những người có óc tò mò tìm hiểu đều hướng đến văn chương. Bạn phải sống với số thời gian là 24 giờ một ngày.
Phần đông vì ráng làm nhiều quá mà bị tai hại. Cho nên khi khởi sự công việc vĩ đại là sống một đời đầy đủ, dễ dàng với 24 giờ một ngày, chúng ta nên hết sức tránh mọi rủi ro trong những bước đầu. Điều thứ nhì là phải vừa đọc vừa suy nghĩ.
Dùng thời gian đó cho hợp lý, cho hiệu quả là vấn đề khẩn cấp nhất. Tôi đề nghị với bạn, mới đầu nên in ít như vậy. Lúc nào có dư thời giờ thì tôi sẽ đọc.
Tôi chắc chắn có nhiều người rất tốt, nếu bắt buộc lựa chọn trong hai điều, một là đọc tập "Thiên đàng đã mất" (tập thơ của Milton - người Anh kể về tổ tiên loài người phải đày xuống cõi trần. Nhiều người tối nào cũng ngồi rồi vì họ nghĩ rằng nếu không ngồi rồi thì chỉ có cách là học văn chương, mà chẳng may họ lại không thích văn chương. Khi bạn ở nhà ra đi, bạn tập trung tư tưởng vào một vật nào đó (mới đầu, vào bất cứ vật nào cũng được).
Biết rằng mỗi ngày chỉ có 24 giờ và phải hài lòng với số giờ đó, điều ấy dễ dàng quá mà!". Bây giờ thì tôi hết mắc cỡ rồi. Bảo rằng trí óc bạn không thể tập trung vào một tư tưởng là không có căn cứ.
Bạn đừng quên rằng những điều bất ngờ rất thường xảy ra, cũng đừng quên bản tính của con người. Có người phải làm việc nhiều hơn người đó để kiếm ăn, nhưng có kẻ lại làm ít hơn. Tôi chắc chắn có nhiều người rất tốt, nếu bắt buộc lựa chọn trong hai điều, một là đọc tập "Thiên đàng đã mất" (tập thơ của Milton - người Anh kể về tổ tiên loài người phải đày xuống cõi trần.
Nó ngắn quá đi thôi. Lúc này, tôi không cần biết đến nguyên tắc của bạn ra sao. Tôi sợ những lời khuyên của tôi có giọng dạy đời và đường đột quá.
Nhưng trước khi bắt đầu bạn cho phép tôi dặn nhỏ mấy lời này: Còn lý trí, nó chỉ giữ trong đời ta một chỗ nhỏ nhoi. Điều đó rất dễ chịu và làm cho ta bình tĩnh, yên vui.
Bạn bảo tôi tính toán kỹ quá. Phải học tập một cái gì đó lâu dài. Và càng ít suy nghĩ bao nhiêu thì càng ít có lý trí bấy nhiêu.