Ánh xanh của tay hắt lên từng hạt gỗ. Khi họ tin vào những lí do chân chính mà mình bịa ra để tự bào chữa. Tôi đang làm cái việc chép nhật ký hay ghi lịch sử của mình? Không cần biết.
Tôi đã đang và sẽ không viết hoặc không công bố sớm thế này nếu tôi không tin mình là một thiên tài (về khoản này) hoặc ít ra là một tài năng đếm trên đầu ngón tay. Việt Nam vô địch! Việt nam vô địch! Họ gào lên. Theo dòng suy tưởng, bạn cảm giác, ở nhà bác, mọi người đang chờ bạn với những ánh nhìn đầy trách móc.
Và họ nhìn bạn bắt vở: Không học được, mệt mỏi sao còn viết, còn đá bóng được. Môn Lí và Hóa ban đầu tôi học tốt. Chỉ khổ chị sức yếu, suốt ngày ốm đau mà phải học tập liên miên.
Nếu ta không dỗ mình là thiên tài, có lẽ ta đã không đủ nỗ lực lấy viết làm phương tiện chính để đi lại trong đời sống giữa những lúc như thế này. Rồi hơi hụt hẫng khi ngồi gần mấy cổ động viên văng tục chửi cầu thủ chửi trọng tài, hút thuốc cả buổi. Khi bạn rơi vào những thử thách này, bạn thấy mình được rèn luyện và to đầu hơn.
Nhưng nhà văn không thấy thanh thản. Lại bon bon trên đường bụi với khuôn mặt mới. Ngoài những yếu tố ngẫu nhiên, vận mệnh của loài người được định đoạt bởi những người tài.
Đó có thể là lựa chọn hợp lí của những người năng lực chỉ có thế. Sống là gì nếu không có khoái cảm. Yêu say đắm là chơi.
Tôi ủng hộ mà tôi lại ngồi co chân trên xe máy dưới lòng đường? Muốn lên vỉa hè ngồi cho yên tâm lắm chứ. Bác trai điềm đạm giải thích, phân tích. Thế thì anh không dám.
Em chỉ thích những anh nho chín. Nó đem lại cho bạn cảm giác thăng hoa với những phát kiến hiếm hoi. Không trình bầy nữa.
Nên bạn đừng ban phát lòng xót thương bừa bãi. Tôi biết mình còn thích nhõng nhẽo. Nhà văn ngồi lại một mình.
Bác sẽ không biết buổi chiều hôm qua, sau khi đá bóng, ra vòi nước táp những luồng nước máy lên mặt, vuốt lên đầu; lấy nước trong xô nước chè thua độ vừa tan hết thanh đá to tướng phả lên mặt lần nữa; rồi phóng xe trên đường, bạn có một cảm giác sảng khoái hiếm hoi. Có lẽ nếu có vé tháng tôi đã mua. Hy vọng khách đến Sea Games vẫn còn được tận hưởng mùi hoa sữa có gì đó mang tính tượng trưng rất sâu xa cho người Việt.