Watson đã thuê người da đen vào 18 năm trước khi một đạo luật bình đẳng về họ ra đời ở nước Mỹ văn minh và nhân danh tự do. Cả nửa cuộc đời sau, ông đã làm việc cật lực từ một bản án, từ một sai lầm và giờ đây tổng thống và là bạn của ông gọi ông là một người tốt. Logo tám nét ngang, sử dụng đến nay, xuất hiện vào năm 1972 một năm sau ngày Tom rời bỏ quyền lực, giữ vai trò cố vấn mà thôi.
Chăm lo cho đời sống nhân viên, bao gồm cả vui chơi giải trí của Watson có một giá trị đặc biệt vào thời buổi mà giới chủ còn chưa biết mình là người có vai trò mang lại hạnh phúc cho người lao động. Đó là nửa còn lại của thành phố IBM, khoảng hơn 400 mẫu. Ông đã sửa sai điều đó.
Nhưng Watson, sau khi nhận ra sai lầm, vẫn nhất định không sa thải nhân viên. Con người luôn giữ vị trí hàng đầu, mục tiêu hàng đầu và ý nghĩa cuối cùng trong mọi quyết sách, mọi cuộc mạo hiểm, mọi nỗi buồn của Watson. Như vậy, với một tâm thế luôn hướng về cộng đồng, luôn khát khao làm cho xã hội quanh mình (có thể nhỏ gọn trong một ngôi làng hoặc rộng lớn bằng cả một hệ mặt trời) tốt đẹp hơn, chính họ, những doanh nhân (dù lớn hay nhỏ, dù Tây hay Ta, dù cổ hay kim) luôn được xã hội tôn vinh không phải vì số của cải khổng lồ họ kiếm được, mà vì những đóng góp vô giá
Tác giả Maney viết rằng: Trong cuộc đời mình, Watson có thể mất tất cả nhưng những gì còn lại sẽ là người vợ thân yêu của ông. Ông học thực sự ở đó, bằng cuộc đời của mình. Tinh thần tiên phong trong suy nghĩ về quản trị của Watson thể hiện rất rõ trong đợt khủng hoảng những năm 1930.
Trong tác phẩm của mình, Who Say Elephan Cants Dance - Ai nói con voi không thể khiêu vũ, Gerstner đã tổng kết tư tưởng Tom trong ba chữ: IBM means service IBM nghĩa là phục vụ. 1917, Watson người đàn ông sắt đá đã bật khóc khi chứng kiến người mẹ thân yêu ra đi vào cõi vĩnh hằng mà không thể làm gì được. Đó là câu hỏi chưa ai từng nghe từ đầu thế kỷ, tác giả Kenvin Maney viết trong The Marverick(*).
Watson chào đời ngày 17. Xem Tom đã phản ứng ra sao khi còn thanh niên, đây là mô tả của Time trong loạt bài 100 người ảnh hưởng nhất trong thế kỷ XX (7. Tom đã như một phi công đưa IBM vào kỷ nguyên máy tính, trên đôi cách của cha mình.
Ket giải thích rằng sáng chế là một việc có khả năng tạo ra khuynh hướng của kinh doanh. Vinh quang cá nhân, nỗi buồn cá nhân, tình yêu và cái chết không làm thay đổi quan niệm sống vinh danh con người trong vòng quay số phận: CON NGƯỜI, THỜI GIAN và TIỀN BẠC. Ông bắt đầu lựa chọn những cái tên có thể thống nhất toàn bộ các bộ phận trên thế giới và nó đủ sức đi ra toàn cầu và
Watson ở Endicott nói ngược lại. Trong khi đó, sau sự mạo hiểm lớn đầu tiên Tom đã vượt qua nỗi sợ hãi phải quản lý tập đoàn quá lớn so với ông. Một bài báo của Fortune đã phê phán việc cấm uống rượu và hút thuốc của Watson là vi phạm quyền tự do cá nhân của nhân viên.
Mối quan hệ không dẫn đến kết quả hợp tác mĩ mãn nhưng đã đánh dấu cột mốc quan trọng trong lịch sử máy vi tính. Krames đã gọi hiện tượng xa rời sứ mệnh của IBM vào lúc đó là thói ngạo mạn thường gặp của những người ở quá lâu trong thành công. Ba ký tự mà Watson đã chọn vẫn được Tom dùng tiếp.
IBM đã trải qua một thời gian dài thành công (cho nên) mọi người bắt đầu tìm kiếm xung quanh những thách thức thực sự tiếp theo, và thấy những thách thức đó ngay trong nội bộ công ty chứ không phải trên thị trường. IBM gần như tôn thờ triết lý Cus- tomer Service, nó thấm sâu trong tất cả chiến lược maketing của IBM trong ba phần tư thế kỷ sau đó. Vào thời điểm cuốn sách này được viết (2006), chúng ta thử nghe các thành viên IBM nói về giá trị chia sẻ của tập đoàn này, để xem bóng dáng Watson ở đâu trong ngày hôm nay.