Mọi người bảo bạn hiền lành. Anh chàng bên cạnh khá hiểu biết về bóng đá, cũng không nói nhiều, một người tương đối dễ chịu. Riêng nó vẫn chịu định luật về trọng lực của địa cầu.
Họ nhìn vào sự bỏ học, sự dậy muộn, sự vụng về, lờ đờ trong nhà của bạn. Cậu em hướng dẫn tận tình. Sống là gì nếu không có khoái cảm.
Từ mẹ bao quát chung cho thật nhiều trạng thái và giúp khi thốt nó ra, người ta khó đánh giá anh phản ánh trạng thái nào. Gọi chung là hy sinh cũng không đúng mà là làm ăn cũng sai. Ông anh bảo chắc là một loại gạch chịu lửa.
Bạn bỗng xuất hiện trong một tấm chăn trên chiếc giường mà ngoài cửa sổ là giàn gấc đang xanh thẫm kia. Mẹ mua vé khách sạn cho con đi tập lại nhé. Không phải học con phải về đây ngay chứ.
Làm theo luật, tôi xin tôi thờ hình tượng người công an, cảnh sát nếu các chú làm như thế. Để những kẻ không hoàn toàn thú tính nhưng chưa đủ nhận thức cũng như tôi (kẻ phải giết chúng khi bị dồn tới chân tường) không bị biến thành những con tốt thí. Vì thế mà bên cạnh việc muốn đổi gió và tập điều độ, tôi hơi bực, tôi đi.
Có vẻ như sau khi xem phim về người ngoài hành tinh và cá mập trắng. Tất nhiên tôi biết có thể tôi đánh giá thấp trí tuệ và lòng bao dung của họ. Và tôi sẽ cùng thế hệ tiếp nối phê bình và tháo gỡ.
Căn bản vì các dòng suy nghĩ cứ chảy nên bạn hay quên. Trong lúc tập, gặp một người quen nữa. Mà đã bị bác đọc vài dòng thì có lẽ không còn cơ hội làm nốt công việc còn lại.
Và tôi sẽ cố tâm niệm sẽ quay về. Mới dám nửa đùa nửa thật như thế. Đã là hội viên thì ở cả ngày cũng được, miễn là trước mười rưỡi tối, giờ đóng cửa.
Bạn không muốn rũ bỏ hoàn toàn để làm mới toàn bộ. Nghĩ có vẻ khúc chiết. Không thiếu những học viên của trường an ninh gần đó dù đã đến giờ cấm túc.
Về trả vay, cho nhận. Em sẽ lo cho số phận con Dã Tràng mà em cho mình quyền định đoạt. Đến chỗ học không phải để học.