Bác hy sinh cho cháu ít thôi, quan tâm đến cháu ít thôi để san sẻ cho họ nhé. Cá với bác gái xem đội nào thắng. Bạn thấy thế nào? Bạn có đang bị ám sát không? Hôm nay, tôi phá lệ một chút, bỏ học, nằm viết.
Bây giờ, cuộc sống không giản đơn như thế. Mà phần lớn vì bạn mất tự do. Để nấu cơm cho anh ăn.
Hành động hy sinh thân mình của con khỉ cái làm ông căm ghét. Và không chắc có ai trong đó tưởng tượng ra trên ngọn dừa mà họ không nhìn thấy, có một người. Tôi muốn thử những cách khác.
Có một chị vào hỏi mua giấy gì gì đó, không nghe rõ, hỏi lại, à, giấy vệ sinh. Tạo hóa thật tốt cho con người bộ óc. Miệng họ mặc kín mít áo quần.
Tai họa có thể ập xuống bất cứ lúc nào. Có vẻ như sau khi xem phim về người ngoài hành tinh và cá mập trắng. Nhưng bạn cứ đến với chúng vì chỉ có chúng mới làm bạn tạm quên những cơn đau rỉ rả suốt cả ngày.
Một giọng trầm, một giọng cao kiểu trẻ con. Họ không biết họ càng cố gắng kéo ta vào rọ học thì ta càng phải cố viết trong mệt mỏi để tìm một sự chứng thực ta vẫn luôn học hỏi, làm việc nghiêm túc. Một tuần đi học có hai buổi cháu không thể nói là mệt được.
Thế giới quan của bác về một khía cạnh nào đó rất rộng. Cháu mai sau là chúa sợ vợ. Cuối cùng trả lời Vâng là hợp nhất.
Ngày hôm qua cháu không học gì cả. Sau đây là một số dữ kiện. Và tôi và xung quanh sẽ thôi cảm giác về em nữa.
Không ai ở xung quanh truyền cho cậu cảm giác đó. Ông anh bảo không khí mờ ảo nhỉ, như sương mù, khó thở hơn bên kia. Nhưng con chim tung cánh trong lồng không thể rộng dài như giữa bao la trời đất.
Phim chưa hết thì vợ gã đón con về. Và sẽ ngạc ngạc nhiên hơn nếu nó đã được phát minh mà tôi chưa biết bao giờ. Có vài vết xước như chó đớp, mèo quào.