IBM đã làm tràn ngập thế giới với những cái máy tính nhỏ gọn mà giờ đây người ta quen gọi là PC (Personal Computer) với tốc độ chóng mặt: 250. Các phát minh máy móc, trong mắt của Watson, sẽ trở nên vô giá trị nếu nó không giúp đỡ được khách hàng doanh nghiệp. Hay hơn nữa, mọi người chỉ xẹt một hai bước chân là có ngay những vật phẩm cần thiết nhất cho gia đình.
Xem Tom đã phản ứng ra sao khi còn thanh niên, đây là mô tả của Time trong loạt bài 100 người ảnh hưởng nhất trong thế kỷ XX (7. Trước Gerstner ba thế hệ, Tom con trai và là người kế nghiệp của Watson mới thực sự là nhà lãnh đạo đưa IBM trở thành gã khổng lồ của thế giới. 1937 tốt nghiệp đại học và gia nhập IBM với tư cách nhân viên bán hàng ở thành phố Manhat- tan.
Tầm nhìn toàn cầu là chữ International vắt ngang đường xích đạo. Đó là, nếu Watson cha đặt think - suy nghĩ lên hàng đầu với 3% rồi 6% chi phí cho R&D, thì Tom cũng đã đưa IBM thực sự bước vào khoa R&D. Dù sao nghi vấn này cũng dẫn chúng ta trở lại thái độ của Watson với ngành máy tính vào buổi đầu.
Chú bé Tom lớn lên và khi cậu đến tuổi đi học là những ngày tháng Watson phải đau đầu với đứa con trai cực kỳ thiếu tự tin nhưng lại quậy ngầm không ai chịu nổi. Gerstner, xuất thân là nhà điều hành kinh doanh thức ăn, đã làm một chuyện y hệt Watson, đó là tạm gác chuyện kinh doanh cái gì mà chuyển sang xác định lại triết lý kinh doanh như thế nào. Ông thấy rằng, công ty không tiến hành nghiên cứu thị trường, không tìm hiểu đối thủ cạnh tranh và, thật nguy hiểm, đó là tâm lý ám ảnh rằng thế giới bên ngoài phải nhất định trông cậy vào Big Blue nghĩa là công ty bán gì thì thiên hạ được nấy.
Chính khí chất tiên phong, chấp nhận mạo hiểm, lắng nghe và tôn trọng thời cuộc cùng với thái độ tư duy khôn ngoan mới giúp một doanh nghiệp trường tồn. Cái Watson muốn là tinh thần đi đầu, ông muốn một chỗ đứng trong những trào lưu mới. Watson bước lên bục và nâng ly chúc mừng như không có gì xảy ra.
Đó có lẽ là một nhận định chuyên nghiệp. Công ty điện báo và điện thoại của Mỹ (AT&T) và công ty sản xuất máy móc kinh doanh quốc tế (IBM) là những trụ cột trong ngành công nghiệp của họ. Vì vậy, định đề phải xuất hiện như thể không phải của ông vậy.
Ba chữ cái này lần đầu tiên được nhìn thấy trên máy in dùng thẻ đục lỗ IBM 026, vào tháng 7. Nhưng trong thực tế, Tom đã gia nhập cái nơi mà ông chán ghét: IBM của cha. Watson công bố để chính phủ trưng dụng IBM: IBM sử dụng toàn bộ phương tiện cho chính phủ liên bang phục vụ mục đích an ninh quốc phòng.
Có thể tính tự lập xuất hiện khá sớm ở Watson là vì ông muốn chia sẻ gánh nặng với mẹ và các chịgái, những người mà Tommy rất yêu quý. Thuở đó, thành phố là một khái niệm xa lạ với cậu bé, vì thành phố gần nhất với nông trang là Painted Post cũng cách xa New York250 dặm(*). IBM là hình mẫu tập đoàn vận hành tốt nhất trong lịch sử Mỹ (John Imlay Jr.
Đó là câu hỏi chưa ai từng nghe từ đầu thế kỷ, tác giả Kenvin Maney viết trong The Marverick(*). Năm 1982, nhân việc IBM đạt doanh thu ngất ngưởng là 3 tỉ đôla, một con số mà Time đánh giá là cao nhất đối với dạng công ty sản xuất hàng công nghiệp, tạp chí này đã nhắc lại tinh thần doanh nghiệp của Watson: Và anh ta với câu thần chú tư duy đầu thế kỷ XX, đã để lại ảnh hưởng của mình đến vị CEO của tập đoàn quan trọng nhất thế giới vào 80 năm sau.
Công nghệ đẻ ra kinh doanh là bài học quan trọng nhất mà Watson học được trong nghề kinh doanh với anh bạn Ket. Không phải tự Drucker bảo có mà là người Nhật đã xác nhận với ông như vậy. Nó nhất định không phải là thứ mạo hiểm thiếu suy nghĩ, nó phải think tư duy như Watson muốn.