Dù bạn đang nói bất cứ điều gì, hãy cố gắng bỏ thói quen dùng những từ không cần thiết trong câu nói của bạn. Con trai của ông, Andrew Cuomo, hoạt động thành công trong làng giải trí. Trong chương trình của tôi thì ngược lại, tôi không bao giờ hỏi những câu mà tôi đã biết trước câu trả lời.
Cho tới khi kết thúc chương trình, nhà triệu phú lúc nào cũng hóm hỉnh và hài hước. Xin thưa, tôi chẳng có tà thuật gì cả ngoài những bí quyết nho nhỏ. Bob Hope cũng khiến tôi thất vọng với lý do tương tự.
Ông ta mời tôi nói trong buổi họp mặt hàng năm của câu lạc bộ vào tháng sáu. Nếu không cẩn thận khi dùng chính xác từ thì bạn sẽ gặp bất lợi lớn. Bắt chuyện với người khác phái sao cho không nhút nhát mà vẫn giữ được sự lịch lãm quả không dễ dàng.
Ông có thể nói huyên thuyên không ngớt từ việc kinh doanh đến những bài hát đang được yêu thích hay về bóng chày. Bạn sẽ chẳng ưa gì tôi nếu tôi bắt chước giọng nói và dáng vẻ của ngài Laurence Oliver đáng kính, đúng không? Và nếu một sớm mai thức dậy, tôi muốn bắt chước cách nói chuyện giống các diễn viên kịch Shakespeare, chắc hẳn tôi sẽ bị cười nhạo cho xem. Chúng đâu phải là khán giả của bạn! Lưu ý còn lại là đừng thiên vị khi nhìn.
Tôi đã chọn đúng đề tài để nói. Đừng chải chuốt câu văn bóng mượt mà sáo rỗng. Lúc mãnh liệt, lúc mềm mỏng, khi từ tốn, khi lại cương quyết… Tôi tùy cơ ứng biến trước những tình huống khác nhau và những cảm xúc khác nhau của mình.
Nó nói với thầy hiệu trưởng: Khoan đã thưa thầy. Bạn không thể rút lui lịch sự bằng cách xin lỗi phải vào nhà tắm trong giây lát. Còn bây giờ thì: Đừng ngủ gục! Đừng ngủ gục! Tôi cứ gật gù ngó đi ngó lại cái đồng hồ xem đã tới 9 giờ 30 chưa.
Đến nỗi mà không vị khách nào muốn ra về còn hẹn nhau năm tới kỷ niệm một năm ngày Larry King tròn… sáu mươi tuổi!!! Nhiệm vụ của tôi là chờ đến 9:30, tôi sẽ gạt cần điều khiển tắt sóng đài ABC, rồi nói vào micro: Đây là đài phát thanh WKAT-Miami, Miami Beach. Trong thời đại tai nghe mắt thấy như ngày nay, một bài nói sẽ được phát huy tác dụng gấp nhiều lần nếu sử dụng những hình ảnh minh họa kèm theo như là băng rôn, biểu ngữ, đồ thị…
Các bạn ạ, không biết có phải vì quá ấn tượng trước phản ứng của Marshall hay không mà tôi như được truyền sinh lực, không còn thấy căng thẳng nữa. Anh hãy thế chỗ anh ấy!. Danny đã khóc ngay trong phòng thu thanh.
Có điều nếu Bill là người nói chuyện vô vị và nhàm chán, thì Stacey chắc sẽ khó tha thứ cho bạn! Bởi vậy tốt nhất là nên tự mình xử lý tình huống tế nhị này. Hoặc là: - Có lẽ tôi đã không hiểu kỹ vấn đề lắm. Anh chàng la lối om sòm: Chúng tôi đã thông báo với mọi người rằng anh sẽ nói về tương lai của ngành thương thuyền! Còn tôi thì bỏ công sức nghiên cứu kỹ lưỡng để giới thiệu cho anh.
phải không? Dạo này cô bé ấy học hành ra sao? Được nói chuyện với một con người từng trải và có kiến thức rộng như Harry Truman thật thích thú! Nếu ông ấy đến chương trình của tôi, tôi sẽ tạo cho ông cơ hội để nói về điều này.