Tình cảm say mê mà ông dành cho Đảng Tamil ,cho sự thịnh vượng của người dân Tamil không có gì sánh được . Nếu bạ không là số một hay ở trong tốp 5 người sáng chói nhất, bạn đã thất bại . Bây giờ đã đến lúc vào học ở một ngôi trường thích hợp rồi đây.
Về điểm này, tôi xin kể cho các bạn nghe một câu chuyện mà tôi yêu thích: Tình cảm say mê mà ông dành cho Đảng Tamil ,cho sự thịnh vượng của người dân Tamil không có gì sánh được . Khi ta tự buông mình trượt xuống ,không làm gì và chịu thua,không chống nổi sự cám dỗ của một cuộc sống dễ dàng,ta có khuynh hướng ngừng quá trình tư duy.
Hiện nay Lai Dong Jin là giám đốc của một nhà máy của một công ty lớn và năm 1999, ông được bầu làm một tronng mười người trẻ tuổi nổi bật nhất Đài Loan . Mọi người đều rất ngạc nhiên khi tôi bảo họ câu trả lời của họ sai. Nhưng điều đó không đúng.
Nhưng dù sao đi nữa, tôi cũng phải tham gia bằng được. Như vậy, theo phương châm trên, trong mọi việc ta làm, trước tiên ta nên là “người cho” và sau đó mới là ‘người nhận’. Thay vì chán nản,ông xông ra và huy động nhân viên nhặt nhạnh các bình xăng mà lính Mĩ bỏ đi,sử dụng như những nguyên liệu thô cho nhà máy của ông.
Mục đích của giáo dục là gì? Với tôi, giáo dục là dạy một người làm thế nào để phát huy điểm nổi bật nhất và phát triển tiềm năng lớn nhất của mình. Họ được yêu cầu tự mình đưa ra quyết định nho nhỏ về cuộc sống hàng ngày của mình . Mới đây, tôi được nghe nói là nó đã trở nên phổ biến đến nỗi người ta sẽ “xuất khẩu” nhân vật Ông Kia-Su sang nhiều nước trên thế giới.
Chúng ta phải chuẩn bị tinh thần để leo lên đỉnh núi cao nhất ,thám hiểm đại dương sâu thẳm nhất và xông vào những nơi hoàn toàn xa lạ với chúng ta . Và khoảnh khắc ấy giống như một ảo ảnh ;chỉ khi nào ảo ảnh tan vỡ và ta được tự do thì ta mới thấy được thực tế. Socrates, lúc ấy đang ướt sũng nói với người bạn : “Bạn ơi,bạn cũng biết rồi đấy, sau sấm sét, thế nào cũng là những cơn mưa”.
Hãy thử tưởng tượng xem sẽ có bao nhiêu phát minh, sáng kiến được đưa ra. Đừng trông mong có được sự ủng hộ tinh thần từ mọi người. 5/ Howard Hopson , chủ tịch công ty ga lớn nhất Bắc Mĩ đã bị mất trí.
Bất kể chỗ làm có xoàng xĩnh như thế nào , công việc có bé xíu như thế nào hay những người khác đối sử thô lỗ như thế nào với mình,dường như điều đó không làm anh bận tâm. Thất bại bị xem là điều cấm kỵ. “Đau khổ đến để làm cho con người trở nên cao quý, để gội sạch tính nông cạn và để mở rộng tầm nhìn.
Suốt buổi lễ trao giải thưởng kinh doanh vào năm 1993, ông Lý Quang Diệu, nguyên Thủ tướng Singapore, đã dẫn lời của nhiều doanh nhân rằng người Singapore ít khi cố gắng và luôn có thái độ “Kia-Su” (khiếp sợ), tạm dịch là “sợ thua”, “sợ tổn thất”, “sợ thất bại”. Hãy làm tất cả những gì bạn có thể làm . Những con người hay sản phẩm có thể giải quyết rắc rối đều trở nên rất khan hiếm.
Điều đó cũng tương dương với việc bỏ dở chương trình trung học. Ông vẫn tiếp ục làm việc tích cực hơn so với những người khác. Vào lúc này tôi muốn kể cho các bạn nghe một câu chuyện ít người biết đến, liên quan đến việc sáng chế điện thoại.