Chẳng ai thèm cắt bớt những nhánh cây già cỗi, vì thế không thể có một tí ánh sáng nào nơi đây cả, và cây không thể tươi tốt được. Xa xa một chút, Nott thấy Sid đang nằm nghỉ với thanh kiếm trên tay, kế bên là con bạch mã được buộc vào một gốc cây đang canh chừng giấc ngủ cho Sid. Nott chạy ngay đến trung tâm của khu rừng.
Nắm được bí mật tạo ra sự may mắn, tôi sẽ tiếp tục chinh phục những thử thách khác và tạo nên may mắn cho mình và cho mọi người. Ngay sau khi thương lượng được bản quyền, mọi người trong First News đã chuyền tay nhau bản dịch. Tôi cũng luôn tìm kiếm những cơ hội mới ở bất kỳ nơi nào có thể.
Vì thế Nott lên ngựa đi hỏi thăm tất cả những sinh vật anh gặp trên đường về nơi cư ngụ của thần Gnome. Tiếng hót của các loài chim như chim sơn ca, chim cổ đỏ, chim sẽ cánh vàng, chim nhạn. Chỉ có như vậy mới làm tan đi sự đa nghi, đố kị của nhà ngươi.
Trong mười năm liên tục, tôi luôn tái đầu tư những gì mình đã có được. Được rồi, ngươi hãy nói đi, nhưng khẽ thôi. Nott - hiệp sĩ áo đen, một trong hai người còn lại lên tiếng:
Hãy nói cho ta biết nó ở đâu. Đơn giản chỉ có thế mà thôi, có đúng vậy không? Điều này chưa bao giờ xảy ra trong hai ngàn năm qua.
Hai chàng hiệp sĩ phải mất hai ngày rong ruổi liên tục trên ngựa mới đến được nơi mình mong muốn. Sid phóng ngựa về đến lâu đài vào sáng ngày hôm sau. Đột nhiên một giọng nói vang lên phía sau khiến Nott giật mình đứng bật dậy.
Giờ thì anh chẳng có thể làm gì được nữa. Thế nhưng chẳng có điều gì xảy ra cả. Mặt trời đã lên đỉnh đầu rọi thẳng xuống khu đất.
Ngươi cũng giống như hầu hết mọi người, thật thiếu kiên nhẫn! Ngươi cần học tập tính kiên nhẫn của các loài cây. - Ai đó? Sid bừng tỉnh. Sid hết lời cảm ơn thần Gnome.
Ngay mai, theo giấc mơ của Sid, Cây Bốn Lá thần kỳ, loài cây mang lại sự may mắn vô tận sẽ mọc lên trong khu rừng Mê Hoặc. - Thế ngài có biết tôi có thể tìm được đất mới ở nơi nào không? Đừng lãng phí thời gian ở đây nữa.
Và tôi cũng giúp đỡ và chia sẻ với rất nhiều người còn khó khăn trong cuộc sống. Nott bắt đầu ý thức được sai lầm to lớm của mình. Mụ ta giờ đã hết cười nổi.