Nó đã làm biến đổi vùng thung lũng khô cằn thành một vùng đất trồng trọt, chăn nuôi phì nhiêu. Do đó, ông ta đã đặt cược một món tiền lớn cho bất cứ ai có ngựa chạy nhanh hơn con ngựa của mình. Zabado vội vàng nhét ngay vào miệng, ngốn ngấu như một con vật đói khát lâu ngày.
- Nhưng không chia sẻ điều này với cả những người thân trong gia đình, liệu anh có làm được hay không? Bởi vì, anh ta không hề có một chút nỗ lực nào trong công việc. - Ông bảo lúc đó ông đang bị xích à? – Hadan Gula ngạc nhiên hỏi.
- Anh hãy làm ơn nói cho tôi biết đi, anh Godoso! Khi chúng ta tới Babylon, liệu chúng ta có bị bán vào trong những bức tường thành kia không? Nhưng sau đó, thời gian kéo dài, ông cảm thấy tinh thần, sức lực của mình giảm sút. - Làm thế nào để giữ lại một phần mười số tiền trong túi, trong khi tất cả số tiền kiếm được vẫn không đủ để tôi chi tiêu vào những khoản cần thiết hàng ngày?
Dabasir có vẻ như phớt lờ trước tình cảnh của Tarkad. Bạn nên tham vấn ý kiến của những người giàu kinh nghiệm và tin tưởng vào lời khuyên đó, sao cho vàng có thể sinh lợi nhiều nhất. - Trước kia, cháu đã không nhận thức đúng về con người của ông cháu.
- Trước kia chúng ta hoàn toàn giống nhau. Làm như vậy, ý tôi muốn nói rằng nếu quả thật anh Araman có năng lực kinh doanh, thì anh ấy vẫn có một số vốn để thực hiện. Họ chỉ có những ổ rơm để ngủ và những hạt cơm cứng như đá để ăn.
Đối với những người này, khi cho vay tiền tôi thường yêu cầu họ đưa ra vật thế chấp. Anh có bao giờ nghe câu chuyện về người nông dân ở Nineveh hiểu được tiếng nói của loài vật chưa? Tôi không cho rằng đây chỉ là một câu chuyện phiếm do người ta bịa đặt ra trong lúc rảnh rỗi đâu. – Kobbi mở đầu bằng một câu chào thật trang trọng – Vâng! Cầu cho cái túi của anh luôn căng phồng và anh được bận rộn nhiều hơn trong xưởng làm việc.
- Ước gì tôi có thể trả lời được câu hỏi của anh! – Kobbi đáp lại. Do vậy, người nghèo càng nghèo thêm, và người giàu càng giàu thêm. Trước đây, tôi nghĩ rằng nó là điều mà ai cũng mong ước và nó có thể xảy ra không cần bất cứ sự nỗ lực nào của con người.
Dabasir nói với Kauskor, người chủ tiệm, đang nở nụ cười tươi rói trên môi: Nếu không, anh sẽ giống như con lừa trong câu chuyện tôi vừa kể, chỉ phải gánh chịu những gánh nặng của người khác mà thôi. Sau đó, cháu tha hồ tổ chức nhiều bữa tiệc như thế mà không ảnh hưởng đến số tài sản của mình.
Cột sống của tôi sẽ không bị gãy. - Cái này sẽ được lưu giữ mãi trong hòm chứng cứ của tôi, bởi vì chủ nhân của nó đã qua đời. - Mỗi người đều có một vị trí riêng, và công việc hẳn nhiên không chỉ dành cho người nô lệ.
Sau khi đánh bại quân Alamite xâm lược, nhà vua nhận thấy đất nước đang rơi vào tình cảnh đói nghèo nghiêm trọng. Việc tích lũy của cải và trở nên giàu có không phải là một điều bí ẩn do tạo hóa ban tặng, mà là do con người quyết tâm làm việc và tìm mọi cách để phát triển số tài sản của mình. Một ngày nọ, cha tôi hồ hởi tìm đến và thuyết phục tôi tham gia vào một vụ đầu tư.