Nhưng điều này không những không phải là vấn đề gì lớn với họ mà thậm chí còn đóng góp lớn vào thành công của họ trong tương lai. Điều này thể hiện là bạn rất nghiêm túc, quả quyết, đồng thời cũng góp phần hữu ích cho nhận thức của người kia. Cụ thể hơn, bạn nên nghĩ đến việc bạn sẽ làm.
Công việc đầu tiên của chúng ta là trả đĩa phim DVD đã thuê. Trong chương sau, bạn sẽ tiếp tục học các cách ứng dụng khác của phương pháp liên tưởng. Chúng ta đã bỏ qua mục đích của bài giảng là nghe.
Đây chính là lý do: “The elephant conceals the ant. Trái lại, khi ai đó kể cho ta nghe về một sự việc vô cùng ấn tượng thì ngay lập tức nó được lưu vào trí nhớ lâu dài. Trong hầu hết các phần mềm xử lí văn bản, văn bản sẽ tự động lưu ngay cả khi bạn không thực hiện thao tác lưu thường xuyên.
Chúng ta mỉm cười và bắt đầu “tái hiện lại quá trình”: chuyển tài các thông tin từ trí nhớ của chúng ta rồi viết ra trên bài thi. Có vẻ đối với bạn sẽ là lãng phí thời gian khi đã ngồi nghe suốt 45 phút rồi lại phải thu âm lại. Ông ta đang cố xua đuổi một con rệp lớn bị thu hút bởi chiếc mũ của ông ấy… Việc này xảy ra mỗi khi tiếng chuống điện thoại của bác sĩ Green reo vang.
Trí nhớ “rất kém” của chúng ta chỉ có tỉ lệ sai sót là 5%. Bạn không phải lo lắng về kết quả kiểm tra. Nếu bạn có lỡ quên một vật nào đó thì cũng không nên mất niềm tin.
Hãy tưởng tượng bạn mở tủ lạnh và thấy hàng chục đĩa DVD. Người của buổi sáng là những người thích dậy sớm và làm việc hiệu quả hơn vào buổi sáng. Họ cần nhớ được thời điểm chính xác phải lên giọng, mỉm cười, dừng lại, di chuyển và bắt chéo tay.
Danh sách này được khắc ghi trong trí nhớ dài hạn và chính nó sẽ làm nên những điều kì diệu. Vậy bây giờ chúng ta có thể suy luận ra Nicolaus Copernicus mất năm 1543. Hãy tưởng tượng bạn mở tủ lạnh và thấy hàng chục đĩa DVD.
Ông ấy cố đuổi nó đi. Tất cả quân lính của ông đột ngột mong muốn được ngồi dưới cây táo. Nhưng hãy chú ý! Bạn phải lấy mỗi cặp số và đảo vị trí của chúng.
Trong nhiều trường hợp, chúng ta lại cho rằng danh sách mua sắm chỉ sử dụng một lần nên nó trở thành gánh nặng không cần thiết cho bộ nhớ của chúng ta. Anh ấy luông cầm một lon nước giải khát với một tờ giấy ghi chú mắc trong giày của anh ấy và anh ấy lấy nó ra rồi kẹp lên bàn. Nếu chúng ta thoát ra khỏi “nắp đậy” và thật sự mong muốn có một trí nhớ tuyệt vời – nó sẽ khiến chúng ta kinh ngạc.
Chỉ, chỉ và chỉ… và sự chịu đựng lại tiếp tục. “Bố ơi, bố nhìn này”, Danny gọi, “Con hà mã này rất giống cô Matilda!” Nguyên nhân của điều này rất đơn giản.