Đặc biệt là khi người trò chuyện với bạn không có chuyên môn như bạn, lúc này tốt nhất hãy dùng ngôn ngữ không chuyên biệt, rõ ràng và dễ hiểu. Rất may cái micro không mất nên tôi vẫn có thể nói vài lời giới thiệu. Và thay vì chỉ thông báo cho mọi người biết điều này, chúng tôi lại bày ra một kế hoạch phá phách và nói với họ rằng gia đình Moppo đã ra đi còn Moppo thì… đã chết.
Bạn sẽ không bao giờ phải bất an hay hối tiếc. Ai nấy đều gật gà gật gù. Tôi chỉ muốn nói cho anh biết điều này: Con trai tôi đã rất mến mộ anh.
Hãy nhớ rằng bạn hoàn toàn có thể chuyển bại thành thắng nếu có tài đàm phán. Và đây là một kỹ năng mà tôi không hề đánh giá thấp. Và đây là một kỹ năng mà tôi không hề đánh giá thấp.
Hãy đặt những câu hỏi mà mọi người đều có thể nói lên quan điểm riêng của mình. Sau cùng, khi vấn đề đã được sáng tỏ thì nhiệm vụ của bạn là khẳng định lại với hai câu hỏi: - Cần tiến hành những việc gì? Ai sẽ thực hiện chúng? Nếu ngay cả chính bạn người điều khiển cuộc họp lại không thể chốt lại vấn đề thì cuộc họp không biết sẽ đi đến đâu. Không khí hội nghị rất sôi động.
Cho dù ở bất cứ tình huống nào đi nữa, phái nữ cũng không được phép đi trước phái nam. Những câu hỏi càng hay thì càng góp phần sinh động câu chuyện. Những người hùng biện hay nhất, những nhà đàm phán giỏi nhất, những con người tuyệt vời nhất, tất cả đều có lúc mắc lỗi lầm.
Colonel cho tôi làm việc trở lại nhưng tôi phải trả tiền những tấm kính vỡ. Tôi vẫn còn nhớ vào cuối những năm 1960, khi tôi đang phụ trách chương trình trò chuyện trên radio mỗi tối ở đài WIOD. Tháng giêng năm 1994, một tối nọ nơi hành lang khách sạn Beverly Wilshire (Los Angeles), Al Pacino, Walter Cronkite, vua bóng đá Pele, tôi và một số người khác đang nói chuyện với nhau, chỉ một vài giờ sau một cơn động đất.
- Tôi vừa biết tin giá vàng giảm, anh có nghĩ là nó sẽ giảm nữa hay không? Tôi có dịp ngồi ghế chủ tọa tại hội nghị ở New Orleans về một chủ đề mà chúng ta thường nghe nói vào thập niên 1990: Xa lộ thông tin. Tôi phải làm gì? Một danh sách dày đặc câu hỏi đành xếp xó.
Ba đứa chúng tôi được mời lên văn phòng ngay sau đó. Trong một cuộc trò chuyện hẳn bạn sẽ nói một điều gì đó về bản thân của mình. Trong bữa tiệc sinh nhật lần thứ sáu mươi của tôi (bữa tiệc mà mấy người bạn tôi đã gọi là Kỷ niệm lần thứ năm mươi cái ngày Larry King tròn mười tuổi!), chúng tôi đã cùng nhau ôn lại những tháng ngày thơ ấu dấu yêu ở Brooklyn.
Bây giờ mới tháng giêng! Tôi đồng ý. Khác hẳn với lúc đầu, anh ấy hào hứng kể về những nỗi sợ kinh hoàng của mình. Họ đến để bày tỏ niềm tiếc thương vô hạn đối với sự ra đi của một người đáng mến.
Cuomo làm tôi ngạc nhiên: Ý tưởng này thú vị đây! Khán phòng có cả ngàn cảnh sát trưởng, và tất cả họ đều ủng hộ bản án tử hình. Nó đã hoạt động trong sạch hơn bất cứ ngành công nghiệp nào khác từ một trăm năm nay, cho đến giờ phút này. Dịp nọ, hai anh chàng đều được Jeanette MacDonald mời dự một bữa tiệc vào tối Chủ Nhật.