Sex Gaay

Check hàng em gái mới vào nghề không che

  • #1
  • #2
  • #3
  • Ngay cả trong giấc mơ, ta cũng chỉ muốn ở bên nàng. Bạn không coi đó là một nỗ lực sai lầm, huỷ hoại toàn bộ sự tự nhiên. Họ có nghị lực, có sức chịu đựng, có những kinh nghiệm đớn đau mà thời gian và rèn luyện đã đem lại.

    Trên tầng, tôi nằm giường đọc một câu chuyện không vui. Còn gia đình thì ai làm việc nấy, cả tôi. Ánh xanh của tay hắt lên từng hạt gỗ.

    Và người ta thường gọi những vẻ đẹp của sáng tạo, của tài hoa là nghệ thuật: Nghệ sỹ sân cỏ, nghệ sỹ ẩm thực… Và hắn không muốn chỉ dừng lại ở một vài mặt nghệ thuật của chữ nghĩa. Có khi lại còn lòi đuôi ăn vạ. Và tôi ảo tưởng có thể cải tạo cuộc đời (có phải chỉ mình tôi ảo tưởng đâu).

    Họ bảo: Cháu không được để râu, đến ông và các bác còn không để mà cháu lại để. Gió thốc vào đầu tôi buốt lịm. Tôi thử trôi theo cuộc phiêu lưu của nó.

    Các anh chị đi thi đại học bác cũng đi xem bói, vừa rồi, lại nhờ cháu đèo cô đi mua hàng mã về đốt giải tà cho chị… Tuy thế, đôi lúc, nó ẩn giấu những lời sấm, những câu chuyện bạn viết trong nó mà tỉnh dậy hơi tiêng tiếc vì không nhớ được nhưng nhớ là chúng hay. Chúng luôn quá tải dù bạn hầu như không làm nhiệm vụ cơ bản của sinh viên là học và trả bài.

    Thứ mà tôi hay bẻ bai. Nhưng mà như đã trình bầy, mẹ đang thua mà, mẹ chỉ còn trông cậy vào bác nữa thôi. Bạn không tự hào là thiên tài vì cảm thấy, đáng nhẽ chúng ta phải là thiên tài cả rồi, với những gì mà quá khứ đã để lại.

    Họ vẫn gọi: Ngheo! Ngheo! Tiếng tôi nhỏ quá. Lời nói thật (hở hang, rách rưới, ghẻ lở, bụng hóp) bên cạnh cố ngẩng mặt vênh vênh. Mẹ khóc vì đau nhưng cũng nhẹ đi thôi.

    Bố tôi, 53 tuổi, ngày xưa cạo đầu phản đối tiêu cực, đến giờ vẫn luôn trung thực, khẳng khái, đã nói câu: Phải có nhiều mối quan hệ giao lưu để tạo thế. Sẽ dừng viết 2 phút để nghĩ ra 2 tiếng trước mình làm gì. Cửa ải đầu tiên là bác trông xe.

    Xung quanh thì luôn văng vẳng những góp ý: Mong muốn làm tốt cho xã hội là chính đáng nhưng trước tiên lo xong thân mình được thì hẵng nói cao xa. Mẹ bảo: Chả khiêm tốn tí nào. Người nghèo chỉ được cho tiền, không được định hướng, giáo dục đầy đủ thì nghèo lại hoàn nghèo và không bao giờ xóa bỏ được mặc cảm.

    Hiện sinh tách xã hội thành những cá nhân đơn lẻ, rời rạc và luôn phải chống chọi toàn bộ phần còn lại. Cái đuôi ngoe nguẩy một lát rồi dừng lại. Sau những thời khắc đằng đẵng nơi giảng đường nhàm chán, nơi cổng trường đại học xa lạ và vô nghĩa.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap