Thật ra, vàng chỉ dành cho những người nào biết quy luật của nó và tôn trọng các quy luật đó. Sau này, cháu nên học cách làm như vậy. Nhưng tại sao công việc lại không mang đến niềm vui và hạnh phúc cho ông như đã mang lại cho Megiddo? Tại sao cuộc đời của ông luôn gặp những chuyện không may như thế, mặc dù ông đã nỗ lực rất nhiều? Những câu hỏi đó cứ trở đi trở lại trong đầu khiến ông không thể nào ngủ được.
Nó có vẻ rất có lý! Vì vậy, tôi quyết định làm thử. Theo lời cha, Nomasir ra đi để thực hiện chí hướng của mình. Nabonidus đành bỏ thành và chạy trốn khỏi vương quốc.
- Bất cứ ai cũng có thể bị biến thành nô lệ. Sharru Nada kể tiếp: Anh ta chỉ muốn có thật nhiều tiền để tiêu xài.
Tuy nhiên, số vàng đó đã đem lại cho con nhiều bất hạnh. Tôi vẫn có một số hạn chế mà tiền bạc không thể giúp được, chẳng hạn như thời gian, sức lực, tuổi trẻ, thậm chí một số món ăn, thú vui mà tôi rất thích, giờ đây tôi cũng không thể hưởng thụ được nữa. - Nếu anh tin tưởng ở tôi, tôi sẽ mời anh tham gia vào một kế hoạch sử dụng vàng rất hiệu quả.
Bởi vì, công việc là người bạn tốt nhất mà tôi từng biết. - Trong hai tháng, tôi đã sáu lần đến gặp ông chủ để đòi tăng lương, nhưng không đem lại kết quả gì cả. Sau cuộc mua bán đó, ông Nomasir mời chúng tôi ở lại uống rượu.
Bà Swasti, người nô lệ làm quản gia cho ông Nana-naid, luôn cho ông ăn uống đầy đủ vì ông vẫn thường giúp bà ấy làm những công việc nặng nhọc. Tôi vừa làm việc, vừa suy nghĩ về các khoản thực phẩm mà bà Sira nhắc đến. Sau những lần vấp ngã rồi thực hiện được nhiều vụ đầu tư thành công, con đã rút ra những kinh nghiệm quý giá, đồng thời ngày càng hiểu rõ hơn năm quy luật của vàng mà cha đã trao cho con.
Ông cảm thấy mình giống một con bò trong cuộc thương lượng đó. Babylon được tổ chức theo một hệ thống khá tân tiến và chặt chẽ. Trước hết, cha cho con một túi vàng.
Ông ấy bảo sẽ đến Phoenici, ở cách đây rất xa để mua những đồ trang sức quý hiếm, sau đó đem về bán lại với giá cao hơn. Vậy mà trước kia cháu vẫn thường cho rằng, công việc chỉ dành cho những người nô lệ. Tôi rất buồn cười về cách suy nghĩ khá đơn giản của chàng thanh niên nọ.
- Vậy thì anh có thể n, cho dù mục đích của anh ta rất cao đẹp, nhưng với khả năng như vậy anh ấy chưa thể trở thành thương gia được. Thêm nữa, mặc dù đã chung sống với nhau nhiều năm, nhưng tôi vẫn không sinh được một mụn con nào. Thời gian đầu, ông làm việc rất hăng hái.
Trong hơn một năm sau đó, tuy tôi phải sống chung và làm việc như một tên nô lệ nhưng tôi vẫn không thể trở thành một tên nô lệ được. Tôi phải sống! Bởi vì, tôi còn nhiều việc phải làm và phải trở thành một con người được mọi người kính trọng. Thật ra, bản thân các bạn và các thành viên khác trong gia đình các bạn vẫn thường muốn mua những thứ mình thích, chứ không phải là những thứ cần thiết trong cuộc sống.