Stanford cho biết, tại hội thảo các CEO toàn cầu của IBM vào năm 2004 thật thú vị khi nó diễn ra thông qua hệ thống mạng nội bộ của tập đoàn trên toàn thế giới các CEO đã ít bàn về lợi nhuận và tăng trưởng mà là tập trung vào con người tái đào tạo để giữ kiến thức tối thiểu về tổ chức và phát triển kỹ năng mới để cạnh tranh trong nền kinh tế toàn cầu vốn thay đổi rất nhanh. Tuy nhiên, ngay trong cuốn sách mà Maney là người tiên phong khám phá hàng chục ngàn tài liệu, đã không chỉ ra một lần nào từ chính Watson đã nói lên mục đích kinh doanh này. Ai đã đưa Tom đến IBM? Không phải là Watson.
1874 và là con út của ông bà Thomas và Jane Fulton White Watson. Sự kiện thứ nhất là Watson gặp Jeannette Kittredge, con gái của ông bạn Arthur Kittredge ông chủ của câu lạc bộ những nhà quý tộc Day- ton. Một gáo nước lạnh thì có khả năng làm tỉnh giấc mộng mơ màng.
Và người con trai này gắn liền với những sự kiện lớn nhất, đau đớn và vinh quang nhất của Watson. Bằng cách giảm giá cho thuê, dù lời ít thôi trên mỗi máy, ông đã khuyến khích tăng nhu cầu mua hàng rẻ của Từ việc bị mất trộm xe ngựa lẫn hàng hóa do ông mải uống rượu, khi ông còn niên thiếu, đã khiến ông bị ám ảnh đến nỗi đóng khung một nguyên lý bất di bất dịch: rượu và kinh doanh không thể đi chung với nhau.
Hoài bão đó còn đẩy ông đến những quyết định đầy phiêu lưu tiếp theo. Kết quả? Tom thắng, IBM bắt đầu kỷ nguyên máy tính hiện đại. Hay hơn nữa, mọi người chỉ xẹt một hai bước chân là có ngay những vật phẩm cần thiết nhất cho gia đình.
Ngày nay, vấn đề tuyển dụng người khuyết tật được quy định trong luật pháp của phần lớn các nước. Ông đã nhẹ nhàng rời bỏ công việc để về ngay bên bà trong những ngày bà bị bệnh và ông ở bên cạnh bà cho đến giây phút cuối cùng của người mẹ thân yêu. Watson thì tin vào những gì vốn rất tự nhiên của con người, như chính ông lúc nào cũng thích mặc đẹp và hơi chải chuốt bản thân mình, tạo hình ảnh trong mắt người khác đó là cách tôn trọng cái nhìn của tha nhân vậy.
Watson quyết định ở lại New York và nhanh chóng biến mình thành một trung tâm tổ chức cứu trợ, chuyển hàng viện trợ về Dayton. Người ta nghi ngờ vị chủ tịch của RJR Nabisco làm sao có thể nhảy từ một nơi kinh doanh thực phẩm và thuốc lá sang kinh doanh công nghệ cao. Có nhiều điểm trùng hợp ở đây, nếu Watson tiếp nhận CTR được gọi là mớ hỗn độn thì Ollila cũng cầm trong tay một Nokia già nua, suy sụp nhưng đồ sộ.
Ai cũng có quyền tranh luận bằng cách đưa ra quyết định của mình, trong thời đại của mình, thất bại và thành công của mình. RobertSobel trong Thomas Watson Sr: IBM and the Com-puter Revolution, 1981, cho biết trong một buổi phỏng vấn vào năm 1952, Watson là người bán hàng giỏi nhất miền Đông nước Mỹ của NCR với mức lương 100 đôla một tuần. Một chương trình huấn luyện và tuyển dụng người khuyết tật được thiết kế và mở lớp ở Topeka, bang Kansas, vào năm 1942.
Jeannette lo lắng cho bản án đối với chồng sắp cưới. Quyết định táo bạo khác của ông là tăng chi phí cho nghiên cứu để tìm những thị trường mới, tìm những thị trường nước ngoài. hoảng chứng khoán lớn chưa từng thấy (39 năm sau mới lặp lại một lần nữa vào năm 1968).
Điều này cũng chẳng khác nào vụ Watson đặt cược IBM vào việc mở rộng IBM ngay khi kinh tế Mỹ suy thoái sau Thế chiến thứ hai. 66 tuổi với kinh nghiệm hoạt động quốc tế không mệt mỏi, và là bạn của nhiều chính khách, kể cả tổng thống Mỹ Franklin Roosevelt người đang trở thành một trong những cánh chim đầu đàn của phe Đồng minh. Hãy nghe Tom tâm sự với con gái của ông, Lucinda Watson cháu nội của nhà sáng lập IBM: Cha gia nhập không quân khi chiến tranh (Thế giới lần thứ hai - NV) đã kết thúc và quyết định trở thành một phi công nhưng ông của con không đồng ý.
Ông hài lòng, ngồi vào chiếc ghế sau cái bàn gỗ nâu. Watson nói với nhân viên bán hàng: Hậu thế đã có những bình phẩm về Watson.