Đó là những lúc bạn thấy mặc cảm khi viết chuyện này. Anh đã đến và hỏi: Em thử đoán xem anh sắp nói gì nào? Anh đã tính chuyện đó suốt mấy ngày. Dù tuổi thọ trung bình cứ ngày càng tăng.
Cái đó sẽ làm chị gặp nhiều gian nan trong cái nghề này. Chỉ vì chữ vì mà nhân loại bị ghét lây. Vì những hình ảnh ấy còn luôn lưu trong óc bạn nên cùng với thời gian, bạn dạy mình phải biết kiềm chế vì những nỗi đau có thể biến bạn thành kẻ rất côn đồ và hành động ngu xuẩn.
Và phải đập xác xuống nền đá hoa lạnh buốt. Bạn không tự hào là thiên tài vì cảm thấy, đáng nhẽ chúng ta phải là thiên tài cả rồi, với những gì mà quá khứ đã để lại. Bao nhiêu năm bạn sống theo cách đó và bạn nhận được thông điệp của sự mệt mỏi ngập tràn các ngóc ngách mà cơ thể bạn có thể chứa được.
À, nãy giờ quên chưa xin lỗi anh bạn vô danh bên trái. Khi lựa chọn lợi dụng chính sự rối rắm ấy làm phong phú thêm sáng tạo và đời sống. Còn tôi không phải viết những điều tôi không thích.
Bạn vừa nghe vừa kiểm kê lại những ý nghĩ hôm qua… Mất thương hiệu hơi bị phiền. Tôi tìm thấy nàng khi lần đầu tiên vào lớp, ngồi vào chỗ cô giáo chỉ.
Chúng tôi làm theo luật. Càng ngày bạn càng thấy mình nhận thức được nó. Nền trời xanh thẫm, hàng cây xanh lục, thảm cỏ vừa cắt xong lên mầm xanh nõn.
Nhưng Hóa quả là một nỗi sợ đeo đẳng suốt thời cấp III, dù chuyển sang lớp Văn học nhẹ hơn rồi. Có khá nhiều nhân vật mặc áo bành tô. Con mèo quanh quẩn bên nách.
Câu rất tuyệt vời, ý nghĩa cực kỳ dùng trong lúc thêm gia vị cho lời khen ngợi những gì làm bác hài lòng. Nơi mà vì đã nhiễm sự thờ ơ, chẳng ai ủng hộ anh. Thôi, bác đừng đi xe ôm xuống đây.
Hôm nay là thứ 2, chị út đã đỡ khá nhiều, bác trông vẫn khỏe dù mấy đêm đều ở lại viện trông chị, sáng lại về bán hàng. Chúng ta càng chứng tỏ sự ngu dốt của mình khi tự ái vì bị xúc phạm trí thông minh mà mình không có). Khi bạn nằm trên giường, ấy là lúc cảm nhận sự sinh tồn của thế giới âm thanh nhân tạo tân kỳ.
Sáng được bác cho ngủ bù. Rồi lại thôi, vào ảnh chắc sẽ không đẹp. Phù, còn bạn, bạn đang viết từ nãy đến giờ.