- James! - Jack bắt đầu ngay khi James bước vào phòng. "Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!". Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt.
- Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ? Anh cầm lấy cây bút lông, rồi vừa huýt sáo vừa liệt kê ra những lợi ích có được nhờ ủy thác công việc hiệu quả. Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa.
Thế nhưng mọi chuyện hóa ra ngược lại. Trong khi đó, lịch làm việc của James lại chẳng cân đối chút nào. - Jones ngồi thẳng lên, chuẩn bị nói tiếp.
- Jack tỏ ra rất thú vị với những điều đang xảy ra. Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa. - Đây là những thắc mắc của tôi.
Đây là bước sẽ giúp cậu tin chắc rằng công việc đang được triển khai đúng hướng. - Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ. - Khởi đầu thì khá tốt.
Thế là James bắt tay vào xác định thời hạn cho từng công việc và nói chuyện cụ thể với mỗi nhân viên một lần nữa. Kể từ đó, họ được bố trí làm việc trong hai căn phòng riêng biệt nhau. Nhưng hiện nay nhân viên của tớ lại trễ thời hạn.
- James kể ngay trước khi kịp ngồi xuống ghế để mở túi bánh. Kể từ đó, họ được bố trí làm việc trong hai căn phòng riêng biệt nhau. Tớ tin tưởng cô ấy sẽ làm được.
Ông chưa bao giờ cho tôi biết là dự án này rất khắt khe về thời gian và ông cũng không yêu cầu cụ thể thời hạn hoàn thành công việc. Khi giao việc, cần phải xác định cụ thể thời hạn hoàn thành công việc. - Thôi khỏi, tớ mới uống xong.
Điều đáng buồn là bộ phận của James càng lúc càng tụt lại phía sau. Anh bắt đầu có cảm giác như đang đứng trước tòa và bản thân anh không thích tình cảnh này chút nào. Thậm chí, anh đã không dành thời gian cho vợ vào ngày sinh nhật của cô ấy.
Lúc nào trông ông cũng thoải mái và hòa đồng với các nhân viên. Chính tôi mới là người đã đẩy chúng ta vào những khó khăn này kia mà? Đã lâu rồi, James chưa có được kỳ nghỉ cuối tuần nào vui vẻ như thế.