Năm 1954, Shirley MacLaine là một nữ nghệ sĩ vô danh và nhận một vai nhỏ trong dàn hợp xướng của một vở nhạc kịch mới. Cách đây một năm, tôi được mời diễn thuyết trước công chúng về công trình nghiên cứu của mình. niềm mong chờ tích cực giúp khơi gợi người ta bộc lộ mặt tốt nhất, trong khi niềm mong chờ tiêu cực dễ khiến người ta phô bày mặt xấu của mình.
Tôi cũng có thể phát hiện ra người nào có ý đồ lợi dụng để tránh không để họ làm thất thoát năng lượng của mình. bạn tranh tài với các vận động viên nước khác. Nancy không phải là người may mắn duy nhất áp dụng những kỹ thuật mài dũa trực giác của mình.
Như ở phần trước đã nói, người không may tin chắc mình là kẻ xúi quẩy và luôn gặp toàn tai ương. Tôi tự hỏi mình đã làm gì tệ hại để nên nỗi bị như thế này”. càng chuyện trò với nhiều người về công việc kinh doanh, họ càng tình cờ gặp nhiều khách hàng mới hoặc nhiều người mang lại lợi ích cho sự nghiệp của họ.
Linda sống một đời may mắn, mãn nguyện với nhiều ước mơ và hoài bão của mình. ở chương trước chúng ta đã gặp Jolie, một nhà thơ đang sống ở New York. Người may mắn sẵn sàng đón nhận những cơ kinh nghiệm mới trong cuộc sống
tôi nghĩ mình xứng đáng hơn những gì mình được cho, nhưng việc đó tựa hồ như đánh bài vậy” Pulitzer sinh ra ở Hungari. trò bài bịp đơn giả sau đây có thể minh hoạ cho ý tưởng căn bản này.
hoặc trực giác liên quan đến một sự kiện trong nghề nghiệp của bạn. Thật tuyệt vời, nhìn lại cuộc đời mình tôi nhận thấy mình may mắn hầu như mọi mặt. Khi vận rủi chóan đường đến mục tiêu của họ, họ khám phá ra những cách khác để giải quyết vấn đề.
và Kathy đã được nhận vào làm. Không ai có thể bán sự may mắn của mình. Thời điểm đó, tôi nghĩ mình là kẻ may mắn nhất trần đời.
Nó cũng là phần lý thuyết cho công nghệ lăng xê thương hiệu hàng hóa, và giải thích tại sao các công ty sẵn sàng chi hàng triệu đô la cho những chiến dịch quảng cáo nhằm giữ cho sản phẩm của họ lúc nào cũng đập vào mắt công chúng. Người may mắn thì ngược lại. Sau chừng mười phút tập luyện như thế thì từ từ mở mắt ra.
Lập tức anh tới thư viện để lục tìm cách đăng ký vào học một trường doanh thương khác. Vài ngày sau, người hàng xóm đến và tỏ ra thương xót cho vận rủi của anh, nhưng người nông dân đáp: “sao ông biết nó là vận xui”. trong một nghiên cứu nổi tiếng, những người tham gia thí nghiệm được cho xem nhiều bức vẽ nguyêch ngoạc, những hình thù vô nghĩa, rối rắm.
Tôi cũng trao cho mỗi một quyển nhật ký may mắn, trong đó có in những câu hỏi trắc nghiêm và các bài luyện tập mà bạn đã gặp trong quyển sách này. Có thể bạn bị đau lưng, nhưng còn nhiều người trên thế giới măc phải những căn bệnh hiểm nghèo hơn nhiều. Lá thư nói về thời thơ ấu không hạnh phúc cho lắm của tôi, và tôi nghĩ “trời, làm sao bà biết vậy nhỉ?” bây giờ nghĩ lại, tôi thấy lá thư đó nói hoàn toàn điều chung chung, có thể “linh ứng” với bất kỳ người nào.