- Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười. Anh muốn tìm cách sẻ chia với họ những điều mà Jones đã chỉ cho anh. Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa.
Nhưng giờ đây, chính anh cũng đang xem xét lại triết lý cổ điển đó. Làm thế nào điều này có thể xảy ra nhỉ? Anh đã hết sức cẩn trọng cơ mà. Anh bắt đầu có cảm giác như đang đứng trước tòa và bản thân anh không thích tình cảnh này chút nào.
Và tệ hơn là sự khác biệt này đang mỗi ngày một rõ rệt hơn! "Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!". hoàn toàn khác hẳn những cặp anh em họ bình thường khác.
Trước mặt James là hồ sơ của dự án mà sếp đã giao cho. Dù là trước mắt hay về lâu về dài, nó đều giúp cho công việc của cậu trở nên dễ dàng và trôi chảy hơn. Chắc chắn họ sẽ được lợi rất nhiều nếu am hiểu về nghệ thuật quản lý này.
Còn anh lại cảm thấy hứng thú trở lại với công việc bởi anh tin rằng những công việc mà mình đã giao phó cho các nhân viên sẽ được hoàn thành đúng hạn. Anh không biết phải nghĩ hay nói thế nào cho đúng. Cậu ta cũng đã làm rất đúng.
Thậm chí vào ngày thứ bảy, anh còn có thời gian để đưa các con đến công viên chơi - một điều mà anh đã nhiều lần thất hứa với bọn trẻ. - Nghe này Josh, khi giao cho cậu dự án đó, tôi đã không giới hạn thẩm quyền giải quyết công việc cho cậu. - Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ?
Thông qua các đồng nghiệp, James bắt đầu nhận ra một sự khác biệt giữa hai người - một điều trước giờ chưa hề xảy ra đối với hai anh em họ. - Jones à, vì sao ngay từ đầu cậu không nói hết luôn một thể? Nếu thế thì có phải tớ đã tránh được bao rắc rối và không phải làm phiền đến cậu nhiều lần như thế không? Nếu có ai cần chia sẻ điều gì với anh thì tốt nhất là hãy đợi đến khi gặp được anh trong bữa cơm tối hiếm hoi, nếu anh về kịp.
Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn. Bên cạnh đó, sức khỏe của James bắt đầu báo hiệu cho thấy anh không còn khỏe như trước nữa. Từng bước một, họ đi sâu vào từng phần của dự án và làm rõ những thắc mắc của James.
Mãi đến chiều hôm sau, tớ vẫn không nhận được tin tức gì của Jennifer, nên tớ bèn đến gặp cô ấy để hỏi thăm tình hình công việc. Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ. Không chỉ thế, anh còn có nhiều thời gian hơn để tạo niềm vui cho gia đình.
Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa. - James đính chính và nhìn thẳng vào mắt Josh. Anh vẫn chưa hiểu sếp yêu cầu anh điều gì và thời hạn hoàn thành công việc ra sao.