Mà bà biết rằng trứng gà ta làm bánh không tốt bằng trứng gà tàu. Người ta đã phục tài y, lại hỏi ý kiến y. đi lại như hồi trước.
- Tôi để họ nói cho thỏa, và tỏ ra rất sẵn lòng, rất chăm chú nghe họ. Tôi lại nhờ bà chỉ bảo tôi vài điều. nếu không phải, như hồi còn hàn vi, để đi lang thang trong kinh đô, vơ vẩn dạo chơi trong những con đường mà các vị Hoàng đế chỉ được nghe tả trong sách.
Một hãng xe hơi có sáu khách hàng không chịu trả tiền sửa xe. Nhưng vì con người ai cũng nuôi một lý tưởng trong thâm tâm, nên ưa núp sau cái nguyên do thiện mỹ. Thế là tôi đã nhận được một tiếng "Phải" rồi.
Người ta nhắc cho nó rằng: "Má không muốn cho con như vậy nữa". Nguyên do ở đâu? Ông Ken Dyke đích thân chỉ cho bạn đây: "Sau khi học những lớp giảng của ông Dale Carnegie, tôi làm cho những bức thư tôi gởi để dò tình hình, công hiệu tăng lên một cách lạ lùng. Nếu tôi không biết cách kiếm những thị hiếu và những cái ông ấy mê nhất thì bây giờ chắc vẫn còn phải năn nỉ ông ấy mua giúp cho nữa".
Tuần trước thầy đã giao hẹn rồi, hễ bắt gặp lần nữa thì thầy phạt". Trong châu thành Nữu ước này, tôi vào hạng người càu nhàu khó chịu nhất. Thấy đoàn đình công tự vệ không có việc làm, ông biểu họ găng bao tay và những trái cầu để họ tiêu khiển.
Mãi tới gần đây, chúng tôi vẫn báo tin buồn đó cho những người bị hy sinh bằng cách này: Ông Smith, mời ông ngồi xuống. Rõ ràng là một tia nắng xuyên qua mây mù. Một sử gia thông thạo nhất về đời sống Tổng thống Lincoln có viết: "Giọng nói the thé của bà Lincoln, ở ngoài đường cũng nghe thấy, và những cơn thịnh nộ của bà thì điếc tai hàng xóm.
Hãy trốn nó như trốn rắn hổ, hoặc trốn động đất vậy. lại đem đồ án đó cho bạn bè coi. Tôi nói: "Châu Phi có nhiều cái thú lắm.
Một nhà quảng cáo chuyên môn đã nghiệm rằng, một tủ kính bày hàng đương chuyển động mà ngừng lại thì số người đứng coi rút mất tám chục phần trăm. Sâu ăn hết bông hồng của tôi. Nhiều năm sau, ông lại dùng thuật đó.
Muốn cảm động ai và dẫn dụ người đó tới hành động, chỉ có một cách là người ta muốn gì, cho người ta cái đó. " esope, nô lệ Hi Lạp, viết những ngụ ngôn bất hủ sáu trăm năm trước Thiên Chúa giáng sinh. Tôi không biết đánh! Không biết chút chi hết.
Phần đông chúng ta đầy thành kiến và thiên vị. Đàn ông luôn luôn phải nhận rằng đàn bà gắng sức tô điểm nhan sắc lắm. Ông sai một mật sứ đi hội nghị với các nhà cầm đầu châu u.