Nói cách khác, doanh nghiệp, mà Watson đã xem như cả cuộc đời của mình, đã xa rời lợi ích của khách hàng trong một thời gian dài. Bị ăn chặn, bị đuổi việc. Đây là huân chương cao quý nhất của tổng thống Mỹ có thể trao cho một công dân.
Điều tuyệt vời là chúng được mã hóa để đảm bảo an ninh. Đó là ba chữ cái cao, ốm và liền mạch gần giống như ngày nay nhưng không có các đường sọc ngang. Việc tách-nhập chỉ là nhu cầu của từng thời đại.
Lòng trung thành, đức khiêm tốn, thái độ lắng nghe, tinh thần hợp tác trong nhóm và học hỏi không ngừng mà Watson đề cao là những phẩm chất cần có và hữu ích cho bất cứ ai, trong bất cứ trường hợp nào và cho mọi công việc. Một gáo nước lạnh thì có khả năng làm tỉnh giấc mộng mơ màng. T, Watson làm nên sự nghiệp của mình và IBM.
Liệu người của muôn năm cũ có thể cho hậu thế hôm nay lợi ích gì? Nhưng đặt cược vốn thường là ngôn ngữ của các nhà quan sát bên ngoài, nghe có vẻ như là các nhà doanh nghiệp không thèm đến lý trí mà chỉ dựa vào niềm tin. Watson thấy buồn cười khi anh bạn ngồi vào tay lái nhưng không ra trước xe để quay bánh trớn.
Watson bước lên bục cao phát biểu. Tom sẽ tiếp tục giấc mơ dang dở của Watson. Có một nhóm người quan trọng mà Watson không viết vào danh sách của định đề con người.
000 nhân viên của IBM lên đường nhập ngũ mà vẫn hưởng 25% lương từ IBM. ICC trong gần hai thập niên qua được kỳ vọng như một Hội Quốc Liên trong thương mại. Cũng nên nhớ lại một chút vào thời kỳ cách mạng công nghiệp trên toàn thế giới vào lúc này, là khi đó công năng của máy móc mới là quan trọng và yếu tố thẩm mĩ chưa phải là cái gì đáng giá để bán.
Watson đã không chọn nhầm người để IBM tiếp tục phục vụ con người. Các cạnh tranh nội bộ bị mất mục tiêu và tự biến mất. Gerstner gọi là tâm niệm thị trường, tốc độ và làm việc nhóm.
Suốt những năm tháng đầu tiên gầy dựng CTR thống nhất, Watson nỗ lực không mệt mỏi để một nhúm 400 nhân viên của mình hiểu rằng tổ chức của bạn có giá trị gì, trước khi biết tổ chức của bạn làm cái gì. Nhưng rút cuộc, xung đột cha con chỉ là cái vỏ nhăn nhúm bên ngoài của hạt nhân đổi mới bên trong. Con trai của ông, Tom Watson, đã thuật lại trong hồi ký Father, Son and Company.
Với hai con gái là Helen và Jane, Watson cũng muốn có bên cạnh để nói mọi chuyện trên đời. Watson cũng biết rằng CTR chỉ chừng 400 nhân viên và đang chìm dần vì thua lỗ. Không những thế, ông còn trở nên vĩ đại hơn cả cha mình, xét về quy mô.
Biên niên sử của IBM, với tóm tắt 100 năm (1900-1999) với tựa đề A Centery of Innovation, cũng không ghi trường hợp này. Cả hai đều cùng chinh phục các lĩnh vực của họ bằng phương thức quản lý hợp lý, những sản phẩm nổi trội và kích thước nhỏ gọn. Và điều này trở thành một cột mốc kỷ niệm nữa giữa hai cha con như Mặt trăng và Mặt trời.