Cứ giờ nào là đổ từng ấy tiếng chuông. Lại còn phải năn nỉ nó bằng sự kiên trì của mình… Những điều đó gây nên sự hỗn loạn trong tâm hồn trẻ.
Nhà văn vội áp trán vào miệng nàng. Chàng ra về thắc mắc: Tại sao nó chẳng yêu mình? Trong khi đời đời thay đổi từng giây từng giờ.
Khi rảo bước nhanh, lên xuống cái cầu thang dốc không có bậc, đưa tăcxi vào cổng… bạn lại thấy những cơn mệt bị hắt phăng sang một bên. Hơn nữa, mầm nghệ thuật trong tôi không phải là một thứ phương tiện cho mục đích phi nghệ thuật. Cuộc đời bạn có nhiều lần vỡ.
Ông sẽ được thoát li, thoát li khỏi những kẻ như tôi. Tôi sẽ kể nhưng đã 9h kém 10, sắp đến giờ học 3 tiết sau. Điều này có thể không? Có thể lắm chứ khi kẻ đó có một đầu óc siêu việt và chớp được những cơ hội mà thời cuộc ban tặng.
Nắng lên, nóng, bạn cởi áo len ra. Ta chẳng cảm thấy quái gì cả. Thấy rõ bi hài kịch của con người khi luôn đầy khiếm khuyết mà lại luôn đòi hỏi sự hoàn hảo ở người khác, hoặc tự đòi hỏi sự hoàn hảo của mình trong đơn độc.
Nó muốn khám phá tôi. Nhưng mệt mỏi thì sao. Nước đôi thay, chắc đâu chúng ta đã tìm ra bản chất của sự phong phú để biết nó là gì.
Cậu mợ ạ, thời gian vừa qua tôi ghi nhận cháu có một số tiến bộ. Câu chuyện có vẻ như vầy. Tùy theo tâm tính người mà cát thường dồn về bên thiện hay về bên ác.
Lại còn hăng nữa chứ. Ta cảm thấy quá mệt mỏi và bất lực. Tôi không sống trong môi trường nghèo đói, bị áp bức, bóc lột.
Ta có thể viết ngược lại, nghĩa là cứu sống con người ta. Đôi khi tôi mặc cảm vì sự mâu thuẫn và âm thầm chống đối này. Những ý nghĩ làm bầu bạn trong những lúc vô tích sự đó cũng có giá nhưng làm đầu óc thêm trĩu nặng.
Hy vọng có thể hâm nóng lại. Nên có thể thấy phần lớn loài người chưa có được đồng thời hai yếu tố nghị lực và tài năng để chơi kiểu bon chen được gọi là cạnh tranh lành mạnh đó. Có lẽ vì tôi vừa ngáp.