Cũng bởi hiểu biết hai lối yêu của nam và nữ, người ta không lấy làm lạ tại sao ít nghe bạn gái làm bậy bị bạn trai mắng mà ngược lại thì thường như cơm bữa. Họ tưởng người yêu có tâm trạng y như của họ. Nhưng hy vọng nào không có tính chất mộng.
họ tự nhiên để ý đến đứctính . Khi nghiên cứu về phát triển cơ thể bạn trai, ta thấy tiến trình của sự phát triển không đồng đều. Khổ một nỗi lời cha mẹ khuyên họ dè dặt đề phòng họ coi là thường.
Bạn đã biết bạn trai ưa hoạt động và lúc dậy thì tâm hồn của họ là sân khấu của các tâm tình mâu thuẫn. Vậy bây giờ người ta ghiền như á phiện. Nhiều lần gặp cha mẹ đến trường họ lánh mặt vì mắc cỡ.
Gặp lại bạn, họ a dua, xuống nước ngọt, ca tụng, hoan hô, khi xa vắng họ tố cáo, chỉ trích, tìm mưu phá hại. Tình bằng hữu, sư đệ ngày xưa Khổng Mạnh ca tụng ngày nay cũng bị một thứ lương tâm lưu manh, hám lợi, chồn cáo của một số bạn trai bôi lọ. Cứ quan sát bạn trai lúc còn trong nôi, lúc chưa có tuổi khôn thì biết.
Cứ chung mà nói, khi những bộ phận thuộc chi thể phát triển nhanh chóng ở bạn trai hơn chính thân hình họ thì những bộ phận thuộc đầu sau 9 tuổi phát triển rất chậm. Nếu họ biết giữ thư tình của ai họ yêu như bảo vật thì kẻ ấy cũng giữ của họ như trân châu. Có gì làm họ khoái chí bằng khi ngắm gương họ hy vọng thân hình họ sẽ đẹp.
Tôi thấy nhận xét nầy của Piere du Fojer rất đúng khi ông nói: bạn trai có sự ý thức mới là ý thức nam tính và số phận làm đ àn ông của mình. Cũng chính họ thường là khách của thanh lâu mà trong xã hội không mấy ai để ý. Mà nhất là họ thấy trong cách cư xử, xuyên qua lời nói, cử chỉ có những vẻ đẹp siêu nhiên: Sự hiền dịu, óc tế nhị, lòng hy sinh,tính phục vụ.
Khi bạn đời vắng bóng họ mới thấy thiếu. Đến khi bạn gái nhận họ ra là mã tô vôi thì đời đã bị hôi thúi. Tình tự nhiên có, nó mạnh như vũ bảo.
Tôi mượn tài liệu dưới đây của Mendousse nói về con số thiếu niên trụy lạc ở ngoại quốc. Sự bất thuận đôi khi trong gia đình càng làm cho lòng bi quan của họ gia tăng. Chia động từ cho nhiều hơn động từ lãnh.
b) Coi chừng nghệ thuật ấy. Trong đoàn thanh niên hướng đạo hay trong lớp bạn nào coi bộ đạo đức, hiền lương, thường các kẻ nầy tránh xa, ngạo nghễ. Họ làm sao biết được con cọp thu hình là để vo mồi cho chắc ăn.
Chúng ta phải phá cái hàng rào quen thuộc ấy, nó làm cho ta coi thường, ai cũng như nấy. Họ nhận thấy mình là vật chi chi trong xã hội gia đình, trong xã hội học đường hay bất cứ ở một đám đông nào. Không trễ muộn gì hết.