Đó là cơ hội tối hậu để được mối hàng hay không. Tôi thành công nhờ thái độ nhũn nhặn, thân mật, hiểu biết của tôi". Khí giới đó chắc chắn có hiệu quả hơn hết cũng như nọc rắn hổ vậy, không ai thoát khỏi chết.
còn cần phải học rất nhiều. Vậy bạn tặng họ những thứ đó đi. Người đó được làm chủ gian hàng có chi lạ? Hai người bán hàng kia sẽ làm phụ suốt đời.
Nếu bạn chắc chắn rằng trăm lần bạn chỉ lầm lỡ bốn mươi lăm lần thôi, thì bạn còn đợi gì mà không lại đóng đô ở Wall Stree, kiếm hàng triệu bạc mỗi ngày, sắm một chiếc du thuyền và cưới một ngôi sao hát bóng? Nhưng, nếu các bạn lầm lỡ nhiều hơn thì tại sao lại tự cho cái quyền chê người khác là lầm lỡ? Tôi thích tưởng tượng cảnh Gladstone, cụ Thượng nghiêm trang nhất của nước Anh, mà cầm tay vợ, nhảy múa với bà trước lò sưởi, ca: Nếu lúc đó không vừa lòng thì sẽ mang lại đổi.
Tài chánh khó khăn 4. Vậy mà tôi thấy tôi liên kết mật thiết với anh em, vì, tuy đại diện cho chủ nhân, nhưng tôi còn thay mặt tất cả những người làm công nữa". Bà cho rằng già nửa những cuộc tình duyên đều bất hạnh và kết luận như sau này: "Hôn nhân là việc quan trọng nhất trong đời, quan trọng hơn cả sinh và tử".
Ông làm cho bạn tự tin. Không có một người nào nghe những lời đó mà giận dữ được! Có lẽ độc giả tự nhủ rằng có nhiều chỗ bà phàn nàn cũng đáng.
Là dùng lời ngọt ngào thân mật và lời khen khôn khéo. Những tìm tòi đó quan trọng về phương diện xã hội đến nỗi một số bác sĩ có tên tuổi bỏ tiền ra giúp ông. Tôi trả lời rằng người đó có lẽ không được dân chúng ủng hộ và nếu cử y có lẽ thất sách.
Tóm lại, gọi là lý luận, chứ kỳ thực chúng ta chỉ tưởng tượng ra những lý lẽ để giúp ta cố giữ những thành kiến cũ của ta thôi. Chẳng những sẽ có những kết quả bất ngờ mà như vậy lại còn vui hơn là kiếm cách tự bào chữa cho mình. Những lời khuyến khích của bà thay đổi hẳn đời đứa nhỏ.
Ông làm cách nào? Ông tìm trong quan điểm của hai người, tất cả những chỗ mà ông cho là công bằng, ông đem phô bày ra và ca tụng, không cho ai là trái hết, dù cuộc tranh biện kết cục ra sao cũng vậy. Những cái chúng ta muốn là: 1- Sức khỏe và sanh mạng 2- Ăn 3- Ngủ 4- Tiền của 5- Để tiếng lại đời sau 6- Thỏa nhục dục 7- Con cái chúng ta được mọi sự đầy đủ 8- Được người khác coi ta là quan trọng. "Khi 8 tuổi, tôi về nghỉ hè ở nhà cô tôi.
Không phải dễ, vì mình không quen người ta. Gia đình tôi có việc làm lâu trong chánh phủ ở miền Messachusetts cho nên tôi lấy làm vẻ vang về quê hương tôi lắm. Nên thử phương pháp ngược lại.
Những lời nhận xét đó phải viết lên giấy và không ký tên, như vậy tự do tỏ được hết những ý nghĩ thầm kín nhất của mình được. Tôi la lên: "Thế thì tại sao ông chỉ nói chuyện đến tàu cho cháu nghe?". Khuyến khích họ nói về họ.