Tôi ghi những nơi mà vợ con binh lính có thể lại ở tạm và đáp những câu hỏi về gia quyến của họ. Bây giờ tôi bận việc tới nỗi không có thời gian để buồn lo. Có lẽ hàng ngàn linh hồn bị đọa đày, đương rên siết trong nhà thương điên đã không mắc bệnh, nếu họ đừng nhất định chiến chiến đấu một mình với đời mà biết sớm quay về cầu nguyện Thượng Đế.
Có thể vì ông trả lương họ quá ít và bắt họ làm nhiều quá. Nó sẽ chôn vùi cái sắc đẹp kiều diễm của bà. Chằng cây nào mọc được ở đó, ngoài một cây sồi quắt queo và chẳng vật nào sống ở đó được, trừ hàng đàn rắn độc.
Không còn phải suy nghĩ gì cả. Phương pháp ấy, chính danh ca Galli-Curci áp dụng hàng ngày. Chuyện đó xảy ra 18 năm trước.
Tôi không tự chủ được tư tưởng. Nếu tôi biết cách giải quyết những nỗi lo về tài chính của mỗi người thì tôi đã không viết cuốn này mà đã ngự tại Bạch cung, ngay bên Tổng thống rồi. Cháu hỏi: "Má, sao kỳ vậy má? Mới dậy lúc nãy, sao bây giờ lại vội ngủ?".
Không có họ thì khó biết được đời tôi đã ra sao. Tôi còn nhớ những ngày bàn về sự xung đột giữa khoa học và tôn giáo. Hai người chủ trại chết, rồi một người bỏ vợ.
Bạn muốn biết một phương pháp chắc chắn để giải quyết những tình thế rắc rối - một thuật mà bạn có thể dùng ngay bây giờ, trước khi đọc những chương sau. Berlin khi đó thầm yêu tài năng của Gershwin, cậy Gershwin làm nhạc ký cho mình với số lương gấp ba lương cũ. Vì như vậy, việc làm sẽ dễ dàng và được rành mạch hơn.
Còn mẹ ông phải đi làm mười giờ một ngày tại một xưởng máy chế dù. Chúng ta ai cũng muốn sống cho thoả thích. Từ khắp nước Mỹ, những nhà thông thái ùa tới châu thành Chicago để được nục kích việc ấy.
Chính là công toi, chào khách năm lần bẩy lượt như vậy làm cho tôi thất vọng. Bà dò xét những cử động, nhưng tính nết của lũ chó vô chủ, bà đứng hàng giờ ngắm mặt trời lặn, huy hoàng và rực rỡ ở bãi sa mạc, bà đi kiếm và tàng trữ những vỏ hến bị vùi sâu dưới cát hàng triệu năm trước, những di tích cuối cùng của thời kỳ mà bãi sa mạc này còn là đáy biển. Đáng lẽ đợi kẻ thù chỉ trích tính tình hoặc công việc của ta, ta đi trước y đi.
Nhưng làm như vậy viên đô đốc Nhật sẽ ngờ vực, sẽ cho lính lại bắt và giam tôi ngay vào "nhà cầu" không cho tôi nói lới nửa lời. Quả vậy, sàn cứng làm cho xương sống bớt mỏi. Trái lại, nó là tinh tuý của một triết lý sâu xa: "Tinh thần của ta ra sao thì đời ta như vậy".
Vậy bác sĩ Adler khuyên ta mỗi ngày làm một việc thiện. Các người bố thí như vậy để được cái gì? Được cái vui đã cho mà không mong báo đáp một mảy may gì hết. Có lẽ bạn phải thay hẳn những thói quen đã nhiễm từ trước tới giờ.