Lúc tan tác, có người cười bảo: Đấu tranh gì mà được có dăm bữa nửa tháng. Bác ạ, chú cảnh sát lúc thả xe cháu có nói: Nhà toàn công an mà lại chậm chạp thế. Bạn từng lấy viết làm phương tiện, làm một thứ bầu bạn qua ngày.
Đó đúng là khoảng cách giữa doanh nhân và nhà văn. Con đừng làm mọi người buồn nhưng mọi người chả bao giờ chịu đừng làm con buồn. Tôi nói câu tôi từng nói với mẹ: Hai năm nữa thì teo rồi ạ.
Như những lúc tôi không cần em. Chỉ một tiếng quát lại thôi, chúng sẽ run bắn vì bất ngờ. Thậm chí, ông có thể làm vua làm chúa ở đó.
Hoặc đôi lúc viện đến nó để xoa dịu những vết thương. Tình trạng này có lúc xảy ra thường xuyên. Con sông trước mặt thật xanh và êm.
Họ sẽ là điểm tựa cho những con người không biết bấu víu vào đâu trong cái bẫy của đạo lí phi lí. Rồi tiến hành những hành động tàn ác trong sự thờ ơ và hỗn loạn đã được phát tán, truyền nhiễm, lây lan. Chỗ còn lại trong tủ thì không nỡ giết.
Dù cái sự ôm ấp, vuốt ve này chỉ đơn giản là những biểu hiện thân thiện. Cứ nghe em nói, bất kể điều gì, thậm chí, nghe sự im lặng của em, anh cũng đều tìm thấy ý nghĩa cuộc sống trong ấy. Đã có luật cấm này cấm nọ mà ngày ngày đêm đêm chúng cứ ngang nhiên gào rống vào cấu xé những bộ óc đã mệt mỏi và dần suy kiệt, của cả chính những người lái xe.
Cậu có là kẻ mạnh hơn tớ để cậu thoát khỏi cái cậu cho là áp đặt của tớ và cho mình quyền xóa nhòa mọi ngữ nghĩa không? Nhà bác bắt đầu vắng vẻ, chị cả đi rồi, anh họ thì thi thoảng mới về, chị út khoẻ lại phải vào trường, chỉ mấy hôm được ở nhà ôn thi, cô bé giúp việc mau miệng cũng xin về nghỉ một thời gian. Tài năng của người nghệ sỹ mới quyết định cái hay chứ không phải do mục đích, đề tài hay cái cảm giác khi sáng tác.
Một thứ gì đó mà không phải thuốc ngủ quá liều. Rất rối rắm và hoang mang. Thấy bố hớn hở, tôi nhẹ nhõm.
Định ngoáy mũi phát để kết thúc truyện. Sắp tới sẽ có một số thay đổi về lịch trình sinh hoạt để cứu vãn sức khỏe. Bạn kéo lại và nhận ra ông anh họ.
Tôi định kiến và chủ quan quá chăng? Thù dai quá chăng? Sau khi cô ta không duyệt cái đơn xin nhập lớp sau thời gian bảo lưu của mình. Tôi thấy xã hội này khổ và cần làm cho nó bớt khổ càng sớm càng tốt. Căn bản cũng xuôi xuôi sau khi đọc một số cái tôi đưa.