Vậy mà Dreiser bênh vực một nguyên tắc căn bản của Giê Su là giúp đỡ kẻ khác. Nếu như chúng tôi không mượn được tiền một nghệ sĩ trứ danh là Jame Mc. Bởi vậy mới vẫn còn sống đến ngày nay để kể chuyện cho bạn nghe.
Vì nếu ngăn cảm thì họ gây rối liền. Còn Douglas Maloch, một thi nhân, thì nói như vầy: Khi bạn nghĩ cách để trả thù tức là bạn đã tự làm mình đau đớn hơn là làm đau đớn kẻ bạn định tâm hại.
Gió thổi đến vải căng phồng rung động, rít lên. Phải, chúng ta là đàn hậu sinh mà ông bà lo âu về lời bình phẩm khen che của hậu thế lắm. Quy tắc ấy đã giúp các bạn xuất vốn và tôi, đỡ lỗ cả ngàn Mỹ kim".
Tôi đã đi bộ hàng ngàn cây số để tiết kiệm mỗi lần một vài xu tiền xe, giầy thì lủng đế mà quần thì vá đũng. Đến nay bà vui vẻ, hăng hái, duyên dáng và mất những sự bực dọc xưa. Bệnh tiếp tục giảm, và đáng lẽ xuống hố từ lâu rồi chứ, tôi lại sung sướng, mạnh lên, mà áp lực của mạch máu cũng hạ xuống.
Khi lớn lên tôi đi làm ăn ở xa, mỗi năm gần tới lễ Giáng Sinh tôi luôn luôn gởi về ba má tôi một tấm ngân phiếu và năn nỉ hai người ăn tiêu cho sung sướng một chút. Tôi bèn mở các hộc tủ ra, các hộc đều rỗng không, trừ những giấy mực để trữ. Nhưng điều đó chưa bằng điều này: vì chăm chú nghe và khuyến khích họ nói về họ, nên đã vô tình làm cho họ vui lòng.
Nelson trong trận Trafagar cũng vậy. Tôi không còn than thở về cái dĩ vãng đã thiệt chết rồi nữa. Vậy thì lo nghĩ về tương lai làm gì?".
Nhờ vậy, ông có thể làm việc đến nửa đêm. Nhưng mỗi vấn để đưa ra, phải quyết định rồi mới qua vấn đề khác. "Ngón tay của định mạng khi đã viết rồi thì biến mất.
Có phải bằng cách than thân trách phận và muốn được mọi người chú ý tới, săn sóc cho không? Không. Hãy kiếm những nhược điểm mà sửa chữa, đừng cho kẻ thù trách ta được. Ông nghĩ tới các vì tinh tú luân chuyển trên đầu, nghĩ tới vừng Thái dương cứ đúng kỳ hạn trở lại chiếu sáng miền hoang vu ở Nam cực.
Mày không thể là người nào khác được". Chúng ta đều lo đến chuyện riêng của chúng ta, có thì giờ đâu để phí vào chuyện gia đình Tolstoi. Tôi để nó reo 14, 15 lần rồi mới có đủ can đảm lại nhắc ống lên nghe, vì tôi biết trước rằng nhà thương kêu tôi và tôi hoảng sợ.
Thấy vậy, các bác sĩ đoán chắc anh ta không thể sống lâu. Tập quán 4: Học tổ chức, trao bớt quyền hành cho người dưới để có thì giờ chỉ huy, kiểm soát Một trong những điều bi đát nhất là loài người có tánh muốn đẩy bỏ đời sống hiện tại đi.