Thậm chí tôi thấp thỏm đến mức tôi quyết định thanh toán tiền phòng bằng ngân phiếu. Tưởng tượng có một ông già đang ngồi ở trong góc han. trong tâm trí, bạn hãy hình dung ra bất kỳ cảnh tượng nào khả dĩ giúp bnj thấy bình tâm và hạnh phúc.
Quan điểm nay xuyên suốt những cuộc phỏng vấn những người không may của tôi. Hãy viết một bài mô tả ngắn về từng trường hợp vào nhật ký may mắn của bạn; Tôi cảm thấy mình kiểm soát hoàn toàn.
Như trường hợp Robert, một nhân viên an toàn hàng không 45 tuổi, ở Anh. chọn một cái tên nhấc máy điện thoại lên và gọi cho họ . Bạn sẽ ngạc nhiên vì những gì xảy ra.
Khiến tôi hát điên lên. kế tiếp tôi yêu cầu vị khách đó rời khỏi phòng vài phút. Bạn nhận mình là luôn có mặt đúng lúc đúng nơi.
tôi đã tống quách chiếc xe đi”. Hầu hết chúng ta đều đọc là “Paris vào xuân”. Cho dù bạn quyết định làm gì, ít nhất bạn cũng lắng nghe tiếng nói bên trong mình cái đã.
Thôi, hãy thở hắt ra rồi ngủ tiếp đi. Tóm lại, người may mắn giỏi phát hiện những cơ hội tự nhiên xuất hiện. Kịch bản 3: tưởng tượng, bạn bị mất ví – trong đó có một số tiền mặt, thẻ tín dụng, và vài món đồ riêng tư có giá trị về tình cảm.
Về lựa chọn sự nghiệp, cũng trên 20% người may mắn dùng trực giác hơn người không may. Đầu tiên, vì bạn mong chờ là cuộc hẹn sẽ thân thiện, nên bạn cảm thấy vui và cười nhiều. Nhưng thật tình tôi nghĩ mình chẳng bao giờ trúng số đâu.
Vài ngày sau, người hàng xóm đến và tỏ ra thương xót cho vận rủi của anh, nhưng người nông dân đáp: “sao ông biết nó là vận xui”. ngược lại, người may mắn mong chờ mình sẽ mạnh khỏe và thịnh vượng trong tương lai. tình cờ sĩ quan đứng đầu công ty đang đứng trong phòng giải lao khi Marvin bước vào, họ chuyện trò với nhau.
hầu hết chúng ta đều thích nghĩ rằng mình đang kiểm soát được tương lai của mình. Nếu bạn hình dùng mình đi phỏng vấn. Tôi có thể tự sắp xếp lịch trình cho mình và tự làm lấy mọi việc.
Và vì tôi tạo ấn tượng tốt với họ nên cuối cùng tôi được mời tham gia vào chương trình giáo dục mẫu giáo của quốc gia” trong chương 5, tôi mô tả cuộc đời xui rủi của Clare. Có lẽ tôi sẽ không nảy sinh niềm đam mê về môn ảo thuật, trở thành nhà tâm lý học, hoặc tiến hành công trình nghiên cứu được mô tả trong quyển sách này.