Cách đây không lâu, một người rất giàu ra tranh cử thống đốc tại một bang miền Nam nước Mỹ. Bạn hãy mạnh dạn đặt mình ở vị trí thấp hơn nữa, ở tình trạng đau thương hơn nữa, tồi tệ hơn nữa - bạn sẽ lập tức nhận ra mình vẫn còn hạnh phúc lắm - ít nhất là hơn chính mình và nhiều người trong những hoàn cảnh tệ hại, đau khổ hơn. Và hãy nhớ để sự phê bình của bạn phản ánh sự quan tâm của bạn dành cho họ, chứ không phải chỉ để thể hiện nỗi thất vọng của bạn.
Còn những sinh viên làm chậm nhưng lại so sánh mình với những người chậm hơn thì cảm thấy khá hài lòng với bản thân, và dường như họ chẳng cần biết đến sự hiện diện của những con người giỏi giang kia. Joe là anh cả trong gia đình có 6 anh em. Sẽ không có một cánh cửa nào đóng quá lâu trước một tấm lòng chân thành.
Trên kệ sách nhà cô có đủ mọi loại sách - từ sách cổ điển cho đến những bản sách chỉ xuất bản 1 lần. Có những người luôn giữ được nụ cười và sự trầm tĩnh ngay cả trong những hoàn cảnh không thuận lợi, và điều đó giúp họ vượt qua những khó khăn trong cuộc sống. Và bạn có thể sẽ mất tất cả khi bạn buông xuôi và không còn tin vào mình nữa".
Thế là cả hai cùng ăn tối vui vẻ với nhau. Một nhà hiền triết đã từng nói: "Cuộc hành trình lớn nhất của một đời người là đi tìm chính bản thân mình, trải nghiệm và thử thách tất cả để tìm ra mình là ai", hay là "tận lực tri thiên mệnh". Tuy thế, bạn sẽ cảm thấy an ủi phần nào nếu am hiểu nến di sản văn hoá của dân tộc mình.
Điều đó tuỳ thuộc vào thái độ và quan điểm sống của từng người. Điều gì đã làm thay đổi hiệu quả công việc như vậy? Năm 1998, những trận bóng vào đêm thứ Hai diễn ra sớm hơn một giờ, kết quả là các công nhân đã ngủ một đên tròn giấc hơn. Nhưng đôi khi lại làm cho bạn nhìn thế giới thực tế khác đi, quen hưởng thụ bị động đồng thời nó cũng lấy đi những khoảng thời gian mà lẽ ra nên dành cho những việc khác có ý nghĩa hơn.
Một cái thì hữu ích, còn cái kia lại là thiết yếu". Do đó, sự hiểu biết về lịch sử gia đình, về di sản văn hoá dân tộc và nhất là ký ức về quá trình trưởng thành của bản thân, về những năm tháng tuổi thơ, về những người bạn cũ, về những người đã cùng chia sẻ, giúp chúng ta tự tin hơn là rất quan trọng bởi nó cho ta biết mình là ai, từ đâu đến và sẽ thích ứng với thế giới hiện tại đầy khó khăn như thế nào. Sẽ không có khái niệm hoàn hảo vì điều gì cũng có thể làm tốt hơn.
Điều này khiến người ta cảm thấy hình ảnh tự đắc của ông chỉ là chiếc mặt nạ giả che đập một sự thật - là ông không có năng lực như ông đã cố tình thể hiện. Thực tế cho thấy rằng người hạnh phúc và người bất hạnh có cảm nhận và kinh nghiệm sống khá giống nhau. Chấp nhận, vượt qua hay bị luỵ buồn bã? Điều quan trọng là cách chúng ta đón nhận chúng như thế nào.
Đừng quên rằng những điều tuy nhỏ nhưng lại chứa đựng nhiều ý nghĩa lớn. Không ai làm chậm sự tiến bộ cũng như làm giảm lòng nhiệt thành hơn những người chỉ nói nhưng không bao giờ làm. Theo lời một nhà tâm lý học thì, "Ti vi đã cướp đi quá nhiều thời gian của chúng ta và không bao giờ trả lại".
Tại sao họ quan tâm đến việc có nhận được một tấm bằng hay không? Bởi nó sẽ giúp họ có một công việc tốt. Ai cũng đôi lần nuối tiếc về những quyết định trước đây của mình ít nhiều có thể đã làm thay đổi hiện tại ra sao. Nhưng các nhà khoa học lại khác, ở mọi lúc mọi nơi, họ luôn cố gắng ráp nối các mối liên kết với nhau.
Trong khi đó, những người hạnh phúc lại đón nhận tình huống tương tự với thái độ tích cực và cho rằng người kia thật sự tốt bụng. Như tổng thống Franklin Roosevelt đã từng nói, đôi khi sự sợ hãi còn tệ hại hơn điều mà chúng ta luôn cảm thấy sợ. Nhưng có quá nhiều việc phải làm là mặt tích cực của sự "dư giả", trong khi có quá ít việc để làm lại là mặt tiêu cựu của sự thiếu năng lực và lười biếng.