Sex Gaay

Chị quản lý dâm và những cậu nhân viên số hưởng

  • #1
  • #2
  • #3
  • Cái mặt, cái bộ dạng mình bình thản và nhơn nhơn quá. Họ đôi lúc khuyến khích bạn đi chơi cho khuây khoả. Tôi không đuổi nó nữa.

    Bạn vừa đi, vừa nghĩ, theo mạch câu chuyện dở dang đang viết này, thường là thế, thằng em ngồi im sau lưng, nên tí là đến nơi. Những thứ chưa đến ấy đem lại biết bao nhiêu khoái cảm. Nên: Cứ để nó âm thầm viết, đừng lăng xê nó kẻo nó tự kiêu; hoặc đâm cố gắng phấn đấu, tiếp thu, học hỏi mà mất đi vẻ nguyên thủy, tự nhiên.

    Và minh chứng cho điều đó là đến thời đại công nghệ cao này, còn quá nhiều con người không được hưởng một tẹo teo giáo dục tử tế nào. Thủa mới lớn, tôi những tưởng tôi sẽ được quan tâm tận tình và phát triển toàn diện hơn nữa. Dường càng thương, càng suy nghĩ về chuyện mệt mỏi của bác, của mẹ, của bố, của thằng em… càng đau nữa, càng bệnh nữa.

    Cái này tùy cậu hiểu hoặc không hiểu hoặc coi là chơi hoặc không chơi: Trơ trọi giữa phố đông. Tôi bỗng không thấy xấu hổ khi mình khóc.

    Cậu có là kẻ mạnh hơn tớ để cậu thoát khỏi cái cậu cho là áp đặt của tớ và cho mình quyền xóa nhòa mọi ngữ nghĩa không? Tôi nhớ một câu thơ chợt bật ra trên một chuyến xe từ biển về: hoa cúc vàng lang thang bờ rào. Biết nhau lâu mà ít nói chuyện, để xem còn chuyện gì để nói đây?

    Bác lên nhắc lại bài học thuộc lòng luân lí. Tôi thôi xúc động rồi. Đối thủ dù không thích cũng khó thoát khỏi sự áp đặt ngọt ngào của bác.

    Giải trình thế nào đây? Biển số xe không còn nhớ. Hình như gõ phím nếu không đau mắt thì có vẻ thú hơn viết. Cháu mà làm được thì cháu giỏi.

    Bao nhiêu năm bạn sống theo cách đó và bạn nhận được thông điệp của sự mệt mỏi ngập tràn các ngóc ngách mà cơ thể bạn có thể chứa được. Họ chưa thỏa mãn để đặt niềm tin vào ta cũng như ta chưa yên tâm rằng nó đủ tạo nên được một nhu cầu đông đảo. Rồi từ ngày vợ ốm, nhà văn phải dùng hết số tiền dự định cho cuộc đổi đời.

    Những suy nghĩ chúng rất rành mạch và trôi chảy. Hai đứa rẽ vào công viên ở đầu cầu chơi cầu trượt. Khi thấy những hạn chế cũng như niềm buông trôi trước đời sống.

    Thế có phải đỡ cho cả hai không. Thế là trong đầu tôi loé lên ý nghĩ: Đốt! Tôi chạy lên nhà, mở tủ, lấy tập Mầm sống xuống. Từ chỗ bị cưa cụt, nảy lên những mầm xanh bụ bẫm và nõn nà.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap