, một trong ba người bán hàng. Than ôi! Xã hội đầy những hạng như vậy, tham lam, hẹp hòi và ích kỷ. Thành thử lần trước chú ấy dọa phạt tôi, mà lần này thiệt tử tế với tôi.
Tôi xin hạ xuống nhiều hơn nữa. Trong 20 năm nữa, có lẽ tôi không còn tin tới nửa lời tôi đã nói trong cuốn sách này. "Đối với một quân vô lại, muốn cho được việc, chỉ có mỗi một cách là tỏ vẻ tin cậy nó, đãi nó như một công dân lương thiện và đáng trọng, cứ nhận ngay rằng nó trung thực, đứng đắn.
Đành hủy tờ giao kèo, chớ biết sao bây giờ! Em sẽ thiệt 2. Chẳng những ruồi mà người cũng vậy. Đầu óc bạn phải thấm nhuần những khả năng đẹp đẽ nó cải thiện đời bạn, những khả năng mà bạn chưa có, còn phải chinh phục nữa.
Tôi hiểu, hôm trước không phải anh trông nom bữa tiệc. Mỗi ngày chị làm phụ một giờ nữa để cọ, lau, chứ không chịu để cho bà Gent thất vọng. Nhưng ông làm bộ quên không gởi tiền.
Mới mười tuổi ông thấy rằng ai cũng cho tên họ của mình là vô cùng quan trọng. Bà ưa xa hoa, ông thì ghét. Ông Gaw, từ đầu đến cuối trầm trồ khen máy móc, phương pháp làm việc và giảng giải tại sao ông cho là hơn những nơi khác.
Woodrow Wilson nói: "Nếu bạn đưa hai quả đấm ra nói chuyện với tôi, thì bạn có thể tin chắc rằng tôi cũng đưa ngay hai quả đấm ra với bạn liền. Trong công việc đó, đã có nhiều sự lạm dụng, nhiều sự đồi bại. Trong bài đầy những câu tươi tựa hoa, như những câu này: "Tôi lấy làm vinh dạ được ở trong nhóm anh em, tôi đã lại thăm gia đình anh em, chúng ta gặp nhau ở đây như những bạn thân.
Trong một bữa cơm tối, nhà một người bạn làm nghề xuất bản, tôi được gặp một nhà thực vật học có danh. Thần đã từng khâm phục nghe Bệ hạ giảng về phong vũ biểu, về vô tuyến điện tín hoặc về quang tuyến X nữa. Thấy vậy, tôi phải đích thân làm công không cho chính phủ.
Nên nhớ rằng người nói chuyện với ta quan tâm tới những thị dục, những vấn đề của họ trăm phần thì chỉ quan tâm đến ta, đến nỗi thắc mắc của ta một phần thôi. Bà khách quý nhất của tôi, đáng lẽ phải đưa món ăn mời trước, thì anh lại nhất định mời sau cùng. Vậy muốn được thiện cảm của người khác, xin bạn theo quy tắc thứ sáu:
Dù sao cũng xin ông tin rằng tôi hoan nghênh sự cộng tác của ông lắm. Chỉ một sự hăm hở tự nhiên lại hôn cha trước khi đi ngủ, đủ chứng điều đó. Bà nhất định không bao giờ để cho ông ở một mình hết, luôn luôn sợ ông có ngoại tình.
Một hôm, tôi gặp một người trước làm biện sự một hãng cho mướn nhà, tôi hỏi ông ta có thể cho tôi biết nhà tôi ở, tường xây bằng gạch đặc hay gạch rỗng. Bà già đó sống một mình trong một dinh cơ rộng như vậy, giữa đống khăn quàng, đồ cổ và kỷ niệm, nên khát khao chút tình âu yếm. Bức thư đó, ông giữ trên ba mươi năm và đưa tôi coi khi ông lại nghe lớp giảng của tôi.