Tuy nhiên, khi sử dụng tự trào phải chú ý hoàn cảnh cụ thể, trong những trường hợp nghiêm trang hay bị ai thì không được dùng lối gây cười này . Có một số người hèn hạ được vị đại nhân nào đó vỗ về thì đã cảm thấy vinh quang, có thể diện, tựa hồ giá trị bản thân họ được đề cao. Quân Hung Nô không đề phòng nên rối loạn dẫm đạp lên nhau mà nhạy chết hơn ngàn người.
không bay nổi nữa, một con chó săn nhìn thấy bèn chạy đến. Nói tóm lại, thủ pháp thả câu dài của vị giám đốc xí nghiệp nọ quả rừng càng già càng cay. Còn vương Thư ở Kinh Châu xưa nay bảo thủ thì làm sao lại có đặc cách ra ân cho chúng ta?” Vương Hàm không nghe, cứ đến xin theo Vương Thư.
Nam giới không giấu diếm lòng chính thể diện và hư vinh có khi rất lộ liễu. Beri giải thích : "Người ta không dám cách chức tôi, việc gì tôi cũng tụt hậu thiên hạ mà". Nhưng như vậy vẫn chưa đủ.
Vấn đề là người không có kinh nghiệm đánh nhau, khó có năng lực phân biệt tình huống. Lý Bột biết rằng không thể phản đối hoàng đế mà công khai tán thành thì sợ triều thần dị nghị, bèn nói một câu tránh né: "Đó là việc trong nhà của bệ hạ, hà tất phải hỏi người ngoài!" Vì sao vậy? Vì thủy thổ bất đồng Cũng như người Tề sinh trưởng ở nước Tề thì không làm giặc, đến nước Sở thì lại làm trộm cắp.
Lúc bấy giờ Gia Cát Lượng đang ở trong Tây thành, bên mình không có đại tướng, chỉ có mấy ông văn quan và hai nghìn rưỡi lính. Anh Lý đã phản kích đúng lúc nên thoát khỏi tình thế quẫn bách. c) Từ phương thức nghe mà hiểu tâm lý đối phương Người nói và người nghe là hai tồn tại khác nhau hợp thành một cuộc đàm thoại.
Thuỷ thủ đáp lại : “Sao Trung quân muốn Cáo trốn người đi săn gặp một tiều phu bèn xin che giấu cho. Đó là cái gọi là “dùng lòng kẻ tiểu nhân đo lòng người quân tử".
Đến lúc sắp diễn đến gấp quạt đánh lên đầu thì không hiểu là vì quá kích động quên mất hay là cố tình vi phạm lời hứa, Lão Xá gấp quạt đánh lên đầu lương Thực Thu. Nếu như đáp từ của Thái Nguyên Bồi nghiêm túc quá, qui củ quá thì không thể tạo ra không khí hân hoan, chân tình như thế được. Hay là anh tiến dần dần, bắt đầu yêu cầu việc nhỏ rồi sau đến việc lớn bởi vì người ta đã có cảm tình tốt với anh và tin tưởng anh, thành ra có thói quen gật đầu khi anh yêu cầu.
Tóm lại, đối với những người khiêu khích ta, ta phải phản pháo không nên quá đôn hậu. Vì vậy tốt nhất anh phải làm cho đối phương cho rằng, anh đã tận tâm tận lực giúp đỡ. Lưu ban lại hỏi: “Vậy ông thì sao? Hàn Tín nói: "Tôi thì bao nhiêu cũng tốt".
Đủ thấy trong dục vọng của con người thì khát vọng địa vị cực kỳ bức tiến tới chừng nào! Loại nói ngược này là lừa dối, phải thực hiện sao cho không lộ liễu mới có tác dụng, làm sao cho đối phương không nắm được ý đồ thật của anh. Mà làm được việc này thì chỉ có Viên Thế Khải.
Giao tiếp với người ta nhiều trường hợp khiến cho cả đôi bên đều khó chịu, ví dụ như trách móc, phê bình, cự tuyệt vv. Lén hỏi người lính già ai gọi ông ta bói. Tâm lý này ai cũng có.