Một khi bạn đã giới thiệu rình rang như vậy, đâu ai còn bất ngờ nếu chuyện của bạn quả thật rất vui? Trái lại, nếu nó bình thường thì tất cả mọi người đều thất vọng! Bạn cần phải tự tin để nói, để chứng tỏ và khẳng định mình. Chúng tôi trò chuyện rất thân mật và vui vẻ về cuộc sống.
Cha kể cho tôi nghe về những binh sĩ liên bang thời nội chiến với Joe DiMaggio, về tang lễ của Lou Gehrig năm 1941. Họ hay nhìn những việc khó khăn nghiêm trọng một cách nhẹ nhàng hơn. Tôi tự thuyết trình một mình.
Và hãy thử hỏi về những người con của ông xem, bạn sẽ thấy vị phó tổng thống này có một trái tim ấm áp và nhân hậu. • Bốn lưu ý khi xuất hiện trên truyền hình và trên truyền thanh Cho dù đang đứng trước bồi thẩm đoàn hay ngồi ăn trưa với một vị khách, Percy Foreman, một luật sư tên tuổi khác, mỗi lần mở miệng là tạo ra một bài diễn văn nhỏ đầy thuyết phục.
Nhưng biết đâu như thế lại tốt hơn… Tôi bắt máy lên: Xin chào. Bạn không thể giả tạo được điều này và nếu cố gắng giả tạo, bạn sẽ thất bại hoàn toàn.
Nhờ vậy tôi không còn thấy run nữa. Loại câu hỏi này là một cách thức mà bạn không thể bỏ qua nếu muốn cuộc chuyện trò thú vị và sinh động. Trái ngược lại, một trong những bài nói ngắn nhất và khiến mọi người nhớ nhất là của tổng thống John F.
Ông sẽ tạo ra một sự kiện lớn đấy. Nhưng tôi chỉ hỏi điều này sau khi đã trò chuyện ăn ý với anh. Ngay lập tức, Shirley nhận ra lý do: khán giả không biết anh cũng là một người Do Thái.
• Phạm vi tầm nhìn của họ rất rộng. Nhưng rồi Don cố thuyết phục. Bắt chuyện với người khác phái sao cho không nhút nhát mà vẫn giữ được sự lịch lãm quả không dễ dàng.
Câu nói của Pacino đã phá tan bầu không khí căng thẳng. Không cần thiết phải như vậy. Thực ra, để có được như ngày nay, tôi đã phải nỗ lực không ngừng.
Tuy tôi không phải là một thương gia, nhưng hy vọng một vài bí quyết nói sau đây của tôi sẽ giúp bạn ít nhiều khi giao tiếp trong công việc. Tôi nghĩ rằng không có người thành công nào mà không thể bày tỏ được chính mình. Bạn biết chuyện gì xảy ra không? Marshall gọi tôi lên văn phòng bảo rằng tôi có thể thử việc, bắt đầu từ sáng thứ hai tới.
Thế là tôi cứ quanh quẩn ở đó, chờ đợi một cơ hội. Lúc đó tôi nghĩ rằng từ nay chắc sẽ không ai dám mời tôi nói nữa. Nhưng ở đâu cậu cũng nhận được những cái lắc đầu.