Hôm sau, Shirley tâm sự với đồng nghiệp ở tòa soạn Post: Sau đó, tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì đã hòa mình được với khán giả. Nhưng tôi lại nhìn vấn đề theo một khía cạnh khác. Tôi biết lần đầu tiên khi nghe đoạn băng đó chắc chắn bạn sẽ thốt lên rằng: Ôi trời! Nghe khủng khiếp quá!.
Cả khán phòng im thin thít, không một lời đáp lại sau câu nói của Shirley. Nó nói với thầy hiệu trưởng: Khoan đã thưa thầy. Có điều, tất cả chúng tôi đều phải bật cười.
Chưa kể đến việc người nghe cảm thấy vô cùng nhàm chán. Nhưng ở nơi công cộng, nếu quý cô bỗng dưng ngẫu hứng, đơn thương độc mã đến bên một chàng bảnh trai (chưa hề quen biết) để bắt chuyện thì phải hết sức khéo léo, nếu không muốn bị chê là mất duyên con gái. Thậm chí bạn đã ngập ngừng à, thì, ờ… bao nhiêu lần rồi.
Sau vài trình bày về tình hình thời tiết quá xấu, chúng tôi bắt đầu bài tường thuật của mình, đơn giản là chộp được cái gì thì nói cái đó: Nhưng nên cẩn thận, nhiều từ mới nghe có vẻ thời thượng lại chẳng có tác dụng thiện cảm nào khi bạn giao tiếp. Nếu tôi có một hệ thống truyền thanh, hẳn tôi sẽ mời Nixon cộng tác.
Thời ấy tin tức truyền đi bằng miệng, người ta chỉ được học vài cấp lớp thấp ở trường… Và thế là từ ông bà của mình, Andrew đã có một kho tàng kiến thức. Bạn có hay sử dụng tranh ảnh minh họa cho bài nói của mình không? Nếu biết sử dụng đúng lúc thì chúng sẽ rất có ích. Trong một cuộc trò chuyện nào cũng vậy, nếu bạn lắng nghe người khác nói thì họ cũng sẽ lắng nghe bạn.
Và khi nào mới thích hợp để nói chuyện phiếm? Cách nói ngắn gọn, sắc sảo sẽ gây ấn tượng và có sức thuyết phục hơn rất nhiều. Dựa vào những tiêu chuẩn này và cộng thêm yếu tố thời sự mà chúng tôi quyết định nên mời ai tham gia chương trình. Hoặc là: - Có lẽ tôi đã không hiểu kỹ vấn đề lắm.
• Họ rất nhiệt tình, bày tỏ cảm xúc nồng nhiệt về những gì mà bạn đang trò chuyện với họ. Trước kia chúng ta hay nói về Jackie Robinson và Dwight Eisenhower, rồi thì JFK và Elvis. Thị trường chứng khoán năm nay dao động thất thường quá.
Chà, việc mô tả phong cách của mình thì khó hơn nhiều so với mô tả phong cách người khác. Và đây là những khách mời khác cũng rất tuyệt vời trong chương trình của tôi: Tại các phiên tòa xử án, bồi thẩm đoàn luôn chú ý kỹ đến những cử chỉ, điệu bộ của bị cáo.
Tôi quả thật không biết nhiều về nó. Nếu ngồi cạnh tôi trong buổi hội nghị hôm ấy, có thể bạn cũng rút ra kết luận như vậy. Chúng làm đắm tàu thuyền của ta.
Thật đáng tiếc! Điều này chấm hết đề tài của bạn, và có thể chấm hết luôn cuộc trò chuyện. Đôi khi câu chuyện này được tranh luận suốt cả bữa tối. Sau đó thì có thể bày tỏ quan điểm, ý kiến riêng của bạn, đặt câu hỏi về vấn đề đó.