Đơn giản lắm, vì bạn đâu biết tình trạng bác bây giờ ra sao, và bạn tin với bản lĩnh của bác thì bác chỉ bị nhẹ thôi. Bịt tai lại, im lặng, là xong. Miệng họ mặc kín mít áo quần.
Từ lâu, trong bạn có một nhà đạo đức và một nhà hiện sinh. Bác gái hỏi: Đau à con? Hơi thôi ạ. Nhìn bạn lặng lẽ, ít ai biết bạn có một tuổi thơ hiếu động và đầy kỷ niệm.
Không biết thanh minh thế nào. Rồi cũng bước vào phòng giám đốc, nói em đã làm được gì đâu. Rồi tự dưng tất thảy lại phá sản.
Cái tục của số đông cũng góp phần phá bỏ những cái thứ hàng rào luân lí vốn dĩ luôn cởi truồng và thủ dâm giữa thanh thiên bạch nhật trong bộ quần áo của hoàng đế với hai tay đút túi bệ vệ. Dần dần, tôi đâm ra còn lảng tránh chúng và giữ vẻ đạo mạo đầy cổ hủ. Khi mà sự chịu đựng ấy khiến họ tiếp tục công cuộc dạy dỗ để bạn trở thành một thằng đàn ông mà con gái nó không coi thường.
Mọi người ai cũng lo cho tôi. Tuỳ theo hành động của đứa nào chỉ có thú tính, đứa nào còn tình người mà tôi chém bằng lưỡi dao hay bằng sống dao cho đau buốt mà tỉnh ngộ trong cảm giác sợ hãi khi đứng vào hoàn cảnh của kẻ bị tàn sát. À, cháu nhớ lúc dọn hàng mang tấm sắt (để dắt xe lên vỉa hè) vào nhà nhé.
Và một người nghệ sỹ muốn có một sự nghiệp lâu dài và phát triển ổn định khó có thể không quan tâm đến việc rèn luyện thể chất. Trên đầu chồng sách lưa thưa mấy tờ nháp xếp lệch lạc nhau mà tờ trên cùng được gấp đôi và bị xé một mẩu hình vòng cung. Kinh phí trên rót xuống cho chuyên án ma tuý là lớn nhất nhưng cứ như dầu được chuyển qua một dãy đường ống dài dằng dặc và đầy chỗ rò rỉ.
Em biết tính cháu không thích đến ở nơi lạ. Mân mê hoài cuốn anbum. Bạn nghĩ tôi đang xin cái thiện ở những người nghèo khổ hoặc giàu có và đều ngu dốt ư? (Xin đừng tự ái.
Đốt xong thấy người hơi nhẹ. Nhà văn vội áp trán vào miệng nàng. Nhưng đành phải nhả ra.
Rút kinh nghiệm nhé con. Không nên ngộ nhận đó là thứ khẩu hiệu của nhà đạo đức. Tôi ngồi trên nền gạch, xé những trang thơ ra và đốt cho bằng hết.
Vậy ra là tại những lần như thế này. Không còn đơn thuần là trò chơi đơn giản hay niềm tò mò thô kệch. Tôi khóc vì tôi thích yên ổn chứ đâu muốn đấu tranh.