Tôi đọc rất nhiều các bài diễn văn. Dick Gerstein nhiều năm liền là luật sư ở Miami. Nhạy bén đặt ra những câu hỏi thú vị.
Thay vì nói bằng những từ ngữ hoa mỹ bay bổng, ông thích diễn đạt bằng ngôn ngữ rõ ràng và dễ hiểu. Và tới lượt tôi… Có thể nói đây là bài phát biểu khó khăn nhất trong cuộc đời tôi. Những diễn giả nói giỏi nhất thường là những người thích châm biếm về mình nhất.
Thậm chí ngay cả vợ của Sullivan cũng liên tục đưa tay lên dụi mắt. Giọng nói của tôi khó nghe thì tôi cười bằng ánh mắt, cười bằng cử chỉ. Có những điều ngày xưa thì được nhưng ngày nay lại không.
Cũng cùng một đề tài nhưng với cách hỏi sau thì người khách của bạn buộc phải suy tư nhiều hơn, câu trả lời của họ sẽ không đơn giản là Không hay Có. Anh có một câu nói nổi tiếng: Câu chuyện chưa bao giờ được viết thì không thể viết hay hơn. Remember? Remember you vowed.
Nếu đề tài về giáo dục, bạn có thể hỏi: Hình như con gái anh đang học ở trường trung học X. Hãy cẩn trọng nếu muốn dùng một cách nói tân thời mới mẻ nào đấy. Bắt đầu từ những chuyện thường nhật trong cuộc sống chứ đừng đụng đến đề tài quá hóc búa.
Thật ra nói trước công chúng rất thú vị, vì ta hoàn toàn được làm chủ câu chuyện. Tình huống dở khóc dở cười nhất trong nghề phát thanh viên của tôi là câu chuyện vào buổi sáng đầu năm 1959, tại đài phát thanh WKAT, Miami. Nó nói với thầy hiệu trưởng: Khoan đã thưa thầy.
Trong đó ông đặc biệt nhấn mạnh: Hãy hỏi những điều mà người ta thích trả lời. Nguy thật! Bạn có nghĩ rằng chúng ta cũng cần có trách nhiệm về điều này không? Edward Bennett Williams có phong cách nói mềm mỏng, nhỏ nhẹ và từ tốn.
Vài tháng sau, tôi có mặt ở bữa tiệc theo lời mời. Tất cả là nhờ sự chân thật của tôi với những khán giả của mình. Người nói quá nhiều sẽ bị nhàm chán, hoặc có thể phải trả một giá đắt: Đánh mất sự tín nhiệm.
Biết rõ lúc nào cần nhấn mạnh. Sau đó ông bị viêm phổi nặng và một tháng sau thì qua đời. Lúc ấy tôi vừa cảm thấy vinh dự vừa cảm thấy bối rối vì tôi thật sự không biết mình phải nói gì.
Và còn vô số việc cần thiết khác phải luyện tập… Cũng không vì chỗ đẹp mà quên đi thời điểm có hợp lý không. Tuy không điều khiển được nó nhưng chúng tôi đã bình tĩnh chiến đấu với nó.